Chương trước
Chương sau
Chủ thành sinh dưỡng ra Omega mềm múp, thân thể hoàn mỹ

"Cái...... Gì?" Nàng có chút không thể tin nổi, O mới vừa gặp cư nhiên lại đưa ra loại yêu cầu này, "Đánh dấu cô sao?"

"Cô bị trúng thuốc kích dục?"

Thiệu Vanh thu tay, tình huống này không giống như lúc trên phi thuyền.

Ở đây là chủ thành, có đầy đủ điều kiện chữa trị, nàng có thể đưa người tới bệnh viện.

"Không được," nàng nghiêm túc cự tuyệt, "Tình huống hiện giờ của cô nên đi bệnh viện thì hơn, bây giờ chúng ta đi ngay đi."

"Không! Không đi bệnh viện được!" Omega hoảng hốt, "Bọn họ là...... Là một đám người quyền thế, đi, đi bệnh viện, sẽ bị tra ra, huống hồ tôi......"

Câu kế tiếp Thiệu Vanh không thể nghe rõ,

Nữ nhân ôm eo nàng, ngẩng đầu nhìn nàng,

Trên khuôn mặt kinh diễm hiện ra cầu xin làm mềm lòng người:

"Xin cô, hãy dẫn tôi về phòng cô ~~"

Không biết từ khi nào,

Thang máy đã tràn ngập mùi rượu thơm nồng, hương trái cây lên men chua ngọt nồng nặc nhất thời tràn vào trong mũi miệng Thiệu Vanh.

Nàng đột nhiên hiểu ra, đây không phải mùi rượu trong yến hội!

"Là tin tức tố của cô!"

"Ưm...... Các nàng đã tịch thu đồ ức chế của tôi, tôi...... Ưm ư...... Sắp không chịu nổi rồi......"

Thang máy kín mít như vậy, tin tức tố quá liều của Omega dần bị Thiệu Vanh hút vào quá nhiều,

Hơn nữa vừa rồi ở trên phi thuyền vẫn luôn bị khí kích dục gây áp lực trong cơ thể,

Thân thể bắt đầu không chịu Thiệu Vanh khống chế, tính dục không ngừng trỗi dậy lan tràn, nàng nghe thấy một tiếng gọi dục vọng.

Đánh dấu nàng,

Đánh dấu Omega ngon miệng trước mặt này, làm nàng trở thành của mình đi.

Khúc thịt giữa háng thật vất vả mới mềm xuống lại bắt đầu sung huyết cương cứng, bộ tây trang cho mượn kia mỏng manh căn bản không chắc chắn bằng quần áo của nàng, chính giữa bị căng ra hình dạng thật lớn.

Thân thể mềm mại dán lên người nàng, làm nàng gần như mất đi lý trí, thậm chí bàn tay đã leo lên ngực mềm của nữ nhân.

Thiệu Vanh cắn môi dưới, thở ra hơi thở ngày càng nóng rực,

"Không được...... Không thể ở đây, về phòng thôi."

"Ting!"

Tới tầng 20 rồi,

Thiệu Vanh bế ngang nữ nhân lên, chân dài bước hai bước như ba nhanh chóng nhắm hướng phòng mình.

"Cô tên gì?"

"Kiều Linh......"

Omega vịn vào đầu vai nàng, kéo cổ áo sơ mi xuống, mút ra một mảng đỏ. Thịt môi lành lạnh dán lên xương quai xanh hôn hít,

Làm giữa háng Thiệu Vanh trướng lớn một vòng, thình thịch nhảy dựng.

Vào phòng,

Nàng lập tức đặt Kiều Linh ở mép giường, tự tát mình một cái, cưỡng ép mình phải tỉnh táo một chút.

"Ui......"

Hạ thể sưng to cùng cảm giác đau đớn làm nàng như về tới cái đêm trong phòng tắm,

Thiệu Vanh bỗng thấy lạnh lòng, vị Kiều tiểu thư này phẩm cấp chắc cũng là S.

S động dục thả quá liều tin tức tố làm nàng thiếu chút nữa không khống chế được chính mình.

"Tôi đi ra ngoài tìm bác sĩ tới xem cho cô."

Dưới chân lảo đảo hai bước đi ra ngoài, lại bị Kiều Linh ôm lấy từ sau lưng.

"Đừng! Đừng đi tìm người!"

Bàn tay ôm eo thập phần xinh xắn, ngón tay thon dài không chút thô ráp,

Thiệu Vanh thở hổn hển, mắt thấy đôi tay kia đi xuống, cởi bỏ cúc quần của mình.

"Không được, lúc này càng phải giữ tỉnh táo, để tôi giúp cô thoát khỏi tình trạng này."

Bình tĩnh, nhất định phải giữ bình tĩnh!

Nàng đè lại tay Omega, "Để tôi đi gọi bác sĩ!"

"Không! Không thể để người khác biết, chuyện xảy ra ở đây hôm nay." Kiều Linh ôm chặt nàng không cho nàng đi,

"Các nàng...... Các nàng vì tìm vui, mà đánh thuốc tôi...... Thuốc này đặc biệt, không những kích dục, mà còn có thể...... Giúp tôi giữ được thần trí, làm tôi tỉnh táo...... Để, để các nàng......"

Giọng Omega run rẩy không ngừng, sau đó hộc ra một câu làm Thiệu Vanh nghe xong không rét mà run.

"Cưỡng bức tập thể......"

"Khốn nạn! Một lũ khốn nạn!"

Nàng siết chặt nắm tay, không thể tin được trừng lớn hai mắt,

Sau đó xoay người nhẹ nhàng ôm lấy Kiều Linh, nàng không tưởng tượng được một O phải tốn bao nhiêu sức lực mới có thể chạy thoát trong hoàn cảnh đó.

"Làm đi," Trong mắt Kiều Linh đều là ẩn nhẫn bi thương, nàng trở tay kéo khóa váy lễ phục phía sau ra, váy cúp ngực nháy mắt nhẹ nhàng rơi xuống đất,

"Tôi còn tỉnh táo, là tôi tự nguyện."

"Để đám cặn bã kia giày vò, chi bằng cho cô."

Thân thể trần trụi tuyết sắc xuất hiện trước mặt Thiệu Vanh, làm nàng kinh ngạc không nhúc nhích, khát khô nuốt nước miếng.

Chủ thành trù phú dưỡng ra Omega, từ trong ra ngoài đều đẹp rung động lòng người,

Mỗi một tấc da thịt đều mềm mịn trắng tươi, đồng tử Thiệu Vanh không ngừng chấn động, ánh mắt từ thịt mềm trắng sáng dời tới đầu vú đỏ tươi.

Nàng như lữ khách tìm thấy ốc đảo trong sa mạc, còn chưa uống được dòng nước ngọt lành đã cảm thấy hạnh phúc lan tỏa toàn thân.

Thiệu Vanh vốn là một người dứt khoát,

Nếu đã xiêu lòng, cũng không cần õng ẹo làm dáng.

Nàng gần sát Kiều Linh, bàn tay dán lên eo đối phương, cởi quần lót dây ra,

Đồng thời cởi bỏ quần của mình, lấy cự vật sớm đã nóng bỏng ra.

Nhục hành lộ ra trong không khí, bên trên đã ướt dịch, cảm nhận được hơi hơi lạnh lẽo.

Thấy mắt hoa đào của Kiều Linh bỗng trợn to trong giây lát, giật mình và sợ hãi đồng thời xuất hiện trên mặt Omega.

°° vote đi bé iu °°

Chị Linh nhỏ lên sàn rồi, chị Linh lớn giờ này chắc vẫn còn nhàn nhã uống🍵, thanh tâm quả dục 😌😌😌.



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.