Thượng tướng thì sao? Cũng đến cho tôi chơi!
(Mỏi mắt quá nghỉ 3 ngày nha mn 🏖️)
Thiệu Vanh ra khỏi văn phòng Hà Dĩ, quay đầu gặp phải một người mà nàng rất không muốn gặp.
"Ế, thượng tướng Thiệu Vanh đi đâu đây? Tin tức tố lại có vấn đề hẻ?"
Là thượng tướng Trịnh Thước,
Được thăng chức cùng lúc với nàng và cũng là đồng đội cũ của nàng,
Trịnh Thước, một trong ba thượng tướng.
Nhưng Thiệu Vanh rất chán ghét nàng ta, mày hơi nhíu lại, huých vai Trịnh Thước ra toan đi.
"Ê, ống nước bự, mùi O nồng quá nha......"
"Cầm ống nước đi đánh ai thế? O kia có đau không vậy?"
Nghe thấy nàng sỉ nhục mình và Mộ Nguyệt, cơn giận vô pháp ức chế trào ra trong lòng.
Thiệu Vanh dừng bước,
Quay đầu lại lạnh lùng nhìn Trịnh Thước, "Ăn nói cho cẩn thận."
"Thì sao? Gọi cậu là ống nước cậu tức lắm à? Có sao nói vậy thôi, bây giờ không phải còn cương sao?"
Trịnh Thước vô lại hất cằm,
Ánh mắt nhìn hạ bộ Thiệu Vanh, "Đoán không sai mà, ống nước còn vểnh kìa, sao thế? O kia không thỏa mãn được cậu à?"
"Nói không chừng Alpha càng thích hợp cậu nha ~~"
Trịnh Thước không lãnh đạm như nàng, mặt mày xinh đẹp, tính cách vui tươi, ở trong quân đội càng như cá gặp nước, có thể hòa đồng với tất cả mọi người.
Cái bản mặt đáng ghét kia luôn làm ra những biểu cảm khoa trương sống động, lông mày nhướng lên ngả ngớn.
Trịnh Thước thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-mem-bi-mat/3594882/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.