Chương trước
Chương sau
Nhục hành bự quá đáng căng lỗ âm hộ đến trắng ra

Thiệu Vanh có chút không chịu nổi ánh mắt lộ liễu của Hạ Ngọc.

Có thể từ tròng mắt chuyển động qua lại của Omega nhìn ra ý tưởng hạ lưu của đối phương.

Hạ thể cực độ sung huyết bị nhìn đến trướng đau thêm, làm cho tuyến thể cũng nhảy lên thình thịch.

"Tính dục mạnh vậy sao? Tôi ngửi được cả mùi tin tức tố của cô đây này."

Hạ Ngọc làm lơ lời nàng nói, sáp tới càng gần, lộ ra trọn vẹn thân thể dính lên người nàng.

Cặp vú đầy đặn trắng nõn đè lên ngực nàng, hoàn toàn đối lập với bộ ngực chỉ hơi hơi nhô lên, Omega chỉ cần dùng  một tay là có thể nắm trọn của nàng.

Cổ họng căng thẳng.

Thiệu Vanh xoay sang chỗ khác, mở áo mưa ra tròng lên nhục hành.

Nàng thừa nhận, giao tiếp với Omega thật sự quá khó, vẫn là ra chiến trường giết Trùng tộc thích hợp với nàng hơn.

Khoảnh khắc miên man suy nghĩ.

Hạ Ngọc đã nâng mông đưa huyệt khẩu đến trên quy đầu, cặp vú bồng bềnh kia thiếu chút nữa đã dán lên mặt nàng.

"Ngay trên sô pha luôn đi, bằng da, dễ lau dọn."

"Ừm."

Thiệu Vanh theo bản năng đặt tay lên eo Hạ Ngọc, mỡ mềm mại chạm vào rất êm, trên bụng nhỏ Omega còn có có chút thịt thừa.

Xem ra bình thường cô ấy không tập thể dục, Thiệu Vanh thầm nghĩ.

"Ứm ~~ Bự quá ~~"

Huyệt khẩu đang cọ tới cọ lui đỉnh của nàng.

Cách một tầng silicon hơi mỏng, quy đầu mẫn cảm cảm nhận được sự căng thẳng nơi huyệt khẩu, như có một cái miệng nhỏ đang mút vào.

Nhịn không được......

Thiệu Vanh đã nhẫn nại lâu lắm, từ lúc trở lại quân đội vẫn luôn cứng đến bây giờ,

Nàng sờ soạng tuyến thể sau cổ một cái, miếng dán ức chế đã bị sũng ướt tuyến dịch, mất đi tác dụng vốn có, khí vị thuộc về nàng bắt đầu tản ra.

Nàng nắm lấy eo Hạ Ngọc, dùng sức ấn xuống một cái, nhục hành dính nước nhờn nháy mắt vọt vào cái động cực kỳ hẹp.

"Á!!!!"

Omega ngồi quỳ trên người nàng lập tức phản ứng, đánh một cái vào vai nàng, "Thiệu Vanh cô bị điên à! Úi...... Không được nhúc nhích! Đau tôi!!!"

Hạ Ngọc muốn hỏng mất.

Trước đây hẹn Alpha đều là tay chơi giàu kinh nghiệm, nào có ai không làm dạo đầu mà ngây ngốc cắm luôn vào trong như thế chứ!!

Còn to như vậy!!

Cái lỗ mềm hồi lâu không làm đau đớn như bị căng nứt, cây hàng của Alpha khi đi vào trong tiểu huyệt còn muốn to hơn nàng tưởng tượng, đau đến nàng không ngừng hút khí.

"May là không đổ máu."

Hạ Ngọc cúi đầu cẩn thận quan sát, Thiệu Vanh cắm vào một nửa đã kẹt, căng da huyệt khẩu của nàng ra trắng bệch.

"Tôi phải nói vài câu cợt nhả sao?" Thiệu Vanh chợt hiểu nhíu mày.

Nàng cũng cảm thấy rất khó chịu, chặt quá, khít như có người dùng sức siết mệnh căn tử của nàng vậy.

"???"

Hạ Ngọc tức chết đi được.

Hảo hảo hảo, là nàng sai rồi, mặt mày thì phong lưu hoa tâm nhưng lại ngốc đến mức dạo đầu cũng không biết, y hệt cây dương vật ngu ngốc đang cắm trong lỗ nàng vậy.

Đồ ngốc này ở đâu chui ra vậy trời ơi trời!!

Đã bắt đầu rồi, cũng không thể nói trả hàng là trả hàng được.

Hạ Ngọc hít sâu một hơi, chỉ có thể tự nhận xui xẻo, nắm tay Thiệu Vanh đặt lên ngực mình, "Bóp vú tôi đi, dù gì đợi tôi chảy nước rồi hãy làm chứ!"

Nàng lấy dầu bôi trơn từ ngăn kéo bàn trà ra, đổ một đống vào lòng bàn tay, chà vào dưới thân mình.

Có dầu bôi trơn làm chỗ hai người liền kề thoải mái hơn một chút.

Thiệu Vanh mở tay mình ra, bóp ngực Hạ Ngọc.

Bầu ngực Omega bóp vào thật thoải mái, mềm mại như bông, hệt như mây trắng trên trời.

Nàng cảm thấy có hơi khát, một bên bắt lấy xoay tròn cọ xát, bên kia bị nàng ngậm lấy, từng ngụm từng ngụm liếm ăn.

"Ưm~~~"

Đầu vú Omega mẫn cảm, rất nhanh đã bị liếm ra nước, tăng cường bôi trơn, mông kẹp côn thịt bắt đầu nhấp lên xuống nhè nhẹ.

Thiệu Vanh không dám lộn xộn, sợ lại làm bị thương Hạ Ngọc, tay miệng cùng sử dụng chơi đùa bầu vú trắng.

Dần dần,

Một mùi hoa quả thơm mát lướt qua chóp mũi. Thiệu Vanh khịt khịt.

Ngửi ra, là mùi quả nho 🍇.

Nháy mắt,

Những chuỗi trái cây óng ánh như ngọc màu tím xuất hiện trong tâm trí Thiệu Vanh, trái nào trái nấy mềm mại mọng nước, cắn một phát nước nho liền thơm ngọt ngập răng.

Đáng tiếc, ở chòm sao mà các nàng đang sống, khả năng sinh trưởng của đất đai không được tốt, trái cây được xem như món đồ hiếm lạ, phần lớn đồ ăn đều là thực phẩm tổng hợp.

Huống chi nàng còn là quân nhân trường kỳ ở quân doanh.

Quả nho, nàng chưa được hưởng qua mấy lần.

"Thơm quá......"

Thiệu Vanh ôm chặt lấy người trong lòng, ghé vào cổ Hạ Ngọc hít hà thật kỹ.

Eo mông cũng bắt đầu hơi hơi nảy lên trên.

"Ưm ~~ Hơi sướng rồi đó, chậm thôi."

Hạ Ngọc bám lấy vai Thiệu Vanh, chậm rãi ngồi xuống.

Nàng cảm nhận được quy đầu tròn đang từ từ phá thịt mềm trong lỗ âm hộ ra, một tầng một tầng tiến vào trong.

"A ~~ Rốt cuộc."

Hạ Ngọc mở hai mắt mê man, cúi đầu nhìn vào chỗ kết hợp.

Quy đầu đã chạm tới chỗ sâu nhất trong hành lang, nhưng khúc thịt dài kia vẫn còn một mảng lớn ở bên ngoài.

Trong lòng có chút nhút nhát, Hạ Ngọc nắm bờ vai rắn chắc của Thiệu Vanh, nói: "Đừng vào hết."

Nếu mà mạnh mẽ vào hết, nàng sẽ đau chết mất!

Tên khờ này mà làm bậy, chỉ sợ ngày mai nàng phải đi khám phụ khoa mất.

Thiệu Vanh nhìn khúc thịt của mình bị hai mảnh thịt mềm bọc kẹp, lỗ thịt cứ hút hút kẹp kẹp như là đang hít thở.

Khoái cảm từ gốc gậy truyền lên.

Thật sự là quá chậm, nàng sắp không khống chế được eo mình rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.