Thượng tướng Thiệu Vanh mất khống chế
Những chiếc phi thuyền khổng lồ lần lượt lướt qua trên bầu trời xanh thẳm, đội bay dày đặc che kín cả bầu trời, thoắt cái sắc trời đã tối như đêm đen.
Lớp vỏ máy móc lạnh lẽo được bao phủ bởi màu máu đen sẫm, lốm đốm và đầy phức tạp tạo nên không khí tràn ngập bất an.
Chiếc phi thuyền dẫn đầu từ từ hạ độ cao rồi hạ cánh.
Cabin bên cạnh mở ra, lớp huyết thanh màu đen trên cửa bị kéo thành những sợi chỉ nhớp nháp kinh tởm. Một người phụ nữ từ bên trong bước ra, đôi ủng của nàng chạm đất, bụi cát đất đá liền tung lên.
Những thiết bị lớn liên tục đáp xuống phía sau họ, một số binh sĩ trong chuyến đi đưa những đồng đội bị thương của họ đến trung tâm y tế trước.
"Thượng tướng, hoan nghênh trở về."
Phó quan chờ đợi bên cạnh nàng hồi lâu, vẻ mặt dịu đi, nàng buông tâm, tiến lên một bước cười nói: "Ngài vất vả rồi, mau về phòng nghỉ ngơi đi ạ."
"Tôi đã chuẩn bị cà phê nóng và một ít bánh mà ngài thích ăn."
Thiệu Vanh nhàn nhạt đáp lời.
Đồng phục chiến đấu trên người nàng cũng dính đầy huyết thanh màu đen như trên phi thuyền và một chút da thịt không rõ hình dạng, hiển nhiên đã trải qua một cuộc chiến khốc liệt với người ngoài hành tinh.
Thiệu Vanh tháo trường đao bên hông xuống, giao cho phó quan.
Động tác trong tay chợt dừng, mở miệng nói: "Chu phó quan, trên người tôi có mùi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-mem-bi-mat/3594866/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.