*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyển ngữ ♥ Nhã Vy
Bởi vì chạy thêm một vòng lớn nên hôm nay trở về tương đối muộn, Đại Lang đã cơm nước xong ra mở tiệm.
Vì thế trên bàn cơm chỉ còn lại Võ Tòng và Lạc Man.
Không biết vì sao, Võ Tòng bỗng nhiên cảm thấy thật xấu hổ.
“Khụ! Khoảng thời gian trước huyện nha muốn mời ta làm Đô thống…” Nghẹn nửa ngày, Võ Tòng rốt cục cũng tìm được đề tài để nói, không khỏi thở dài nhẹ nhõm một hơi, ho nhẹ một tiếng, ra vẻ không có gì nói.
“Ờ!” Lạc Man lạnh nhạt lên tiếng.
Tâm tình Võ Tòng bị nghẹn từ nãy giờ bỗng chốc bị đâm thủng!
Đây là thái độ gì chứ? Hắn đã không tính toán hiềm khích trước đây rồi, nàng còn muốn thế nào nữa chứ?!
“Ta đã từ chối rồi!” Võ Tòng càng tức giận, cứng nhắc nói.
“Ờ!” Lạc Man lạnh nhạt đáp.
“Ta ăn no rồi!” Võ Tòng đột nhiên ném bát, nổi giận đùng đùng bỏ đi.
Mí mắt Lạc Man cũng không thèm nâng lên, tiếp tục ăn cơm như không có chuyện gì xảy ra.
Không biết Võ Tòng bị trúng thuốc gì, bình thường hận không thể cách nàng tám ngàn dặm tự nhiên lại cả một ngày cứ lượn lờ trước mặt nàng, hỏi cái này cái kia, nói không xong hai câu đã liền trở mặt.
Đúng là đồ đàn ông đến thời mãn kinh! Lạc Man cho hắn một ánh mắt xem thường, càng không thèm nhìn tới Võ Tòng.
Võ Tòng cũng không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-kim-lien-trong-sinh/139137/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.