*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyển ngữ ♥ Nhã Vy
Võ Tòng thờ ơ lạnh nhạt, thấy Phan Kim Liên cũng không vội vàng ra ngoài tìm hiểu như trong suy nghĩ của hắn, vẫn như bình thường ngồi trong phòng tính toán sổ sách mà hắn ngược lại đã đi đi ra đi vào vài lần rồi!
Được! Núi không đến với ta thì ta liền tìm núi!
Võ Tòng hạ quyết tâm, đi gọi Lạc Man: “Phan… Tiểu Man, nghe ca ca nói ngày hôm qua Vương bà ở cách vách muốn mua bánh bao nhân hoa quả nhưng đã bán hết rồi. Dù sao cũng là hàng xóm láng giềng, giờ muội đem sang cho người ta một ít đi!”
“Vâng!” Lạc Man không chút hoài nghi, gói vài cái bánh mang sang nhà kế bên.
Nàng cũng có gặp qua Vương bà nhà bên cạnh vài lần, bộ dạng xấu xí tính tình khắc nghiệt, đôi mắt nhỏ xíu, tròng mắt thường xuyên đảo qua đảo lại, là loại người khôn lỏi, làm cho người ta vừa thấy liền ghét.
Nhưng mà Võ Tòng nói cũng đúng, đều là hàng xóm láng giềng, cũng không nên tính toán mấy cái bánh làm gì.
Lúc Lạc Man tới, Vương bà đang ở trong phòng thần bí lẩm nhẩm bái bài vị, nghe thấy tiếng đập cửa quay đầu liền thấy là Lạc Man lập tức vui vẻ ra mặt, Lạc Man nhìn nét mặt già nua của bà ta cười như hoa cúc nở rộ trông giống như đang nhìn một miếng thịt heo béo đầy mỡ.
Lạc Man thấy da gà nổi hết lên!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-kim-lien-trong-sinh/139135/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.