“Phần Kiều, những thành viên còn lại của nhóm em đâu? Sắp thi đấu rồi, em luyện tập một mình kiểu gì?”
Thư Mẫn đứng cạnh hồ bơi nơi Phần Kiều luyện tập, chân mày nhăn tít.
Phần Kiều đang luyện tập động tác tay trên ván nổi, vừa nghe thì mém chút nữa lật người ngã xuống dưới.
Cô dừng tay, trong lòng bối rối, không biết phải trả lời như thế nào.
Nói mọi người không muốn luyện tập với cô sao?.
Nhưng cô không có thành tích, bất chợt xuất hiện trong danh sách dự thi như vậy, mọi người gạt bỏ cũng là chuyện đương nhiên.
Phần Kiều ngậm hột thị trong miệng, không biết mở lời sao thì Phan Văn Lôi bên hồ huấn luyện ngoi lên, ngoắc tay với cô: “Phần Kiều, nghịch nước đủ chưa, lại đây chúng ta đấu một ván nào!”.
Thực lực Phan Văn Lôi so với Phần Kiều mạnh hơn nhiều, ngày nào cũng luyện tập với hai thành viên lão luyện trong đội.
Thưc lực hai người chênh lệch, vì vậy không thể tập chung một nhóm, nhưng huấn luyện viên trưởng chỉ nhíu mày, nói luyện tập cho tốt, sau đó quay lưng rời khỏi hồ bơi.
Xem như giải vây cho Phần Kiều.
Phần Kiều hướng về hồ bơi huấn luyện, chân thành cảm ơn Phan Văn Lôi. Phần Kiều cách huấn luyện trì còn thật sự hướng phan văn lôi nói tạ ơn.
Phan Văn Lôi cười cười, tiếp tục kêu cô: “Lại đây, chúng ta một nhóm”.
Không phải chỉ nói qua loa cho xong chuyện à?.
Phần Kiều lưỡng lự, đến khi Phan Văn Lôi thúc giục một lần nữa, cô mới chạy đến nhảy xuống, bơi đến chỗ khu vực luyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-kieu-la-con-nhim-nho/972496/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.