Giây tiếp theo, Hàn Hồng Châu tủm tỉm cười, đưa chiếc micro còn lại đến tay Phần Kiều: “Chúng ta hát cùng nhau đi”.
Cái gì!!!! – Phần Kiều kinh hồn bạt vía.
Ở nơi đông người cô thậm chí không thể nói năng lưu loát được chứ nói chi hát?
Đám đông nhìn cô chằm chằm, Phần Kiều cứng người nhận micro.
Đoạn nhạc dạo chuẩn bị kết thúc, Phần Kiều chỉ cảm thấy cổ họng mình cằn cỗi.
Đầu óc cô trống rỗng, thuận tay vớ một ly gì đó trên bàn, dốc một hơi vào bụng.
Ôi cái vị gì thế này?
Hệt như một quả cầu lửa vừa trôi xuống, Phần Kiều cứng đờ lăn lăn micro trong tay. Đúng lúc này, phần nhạc dạo dừng lại.
Tất cả ánh mắt đổ dồn về đây, đột nhiên không biết Phần Kiều lôi dũng khí từ đâu, hát tiếp lời Hàn Hồng Châu.
“Chỉ nhẹ nhàng một nụ hôn, trái tim đã em thổn thức.
Một đoạn tình sâu đậm, khiến em nhớ mãi không quên đến bây giờ. ….
Phần Kiều chưa từng tìm hiểu nghệ thuật biểu diễn là gì, giọng hát cuốn theo âm điệu phương Nam ngân nga mềm mại quẩn quanh răng lưỡi, gợi lên giai điệu uyển chuyển lãng mạn làm sao…
Anh hỏi em yêu anh có đậm, em nói em yêu anh thật nhiều.
Anh hãy nghĩ mà xem, anh hãy nhìn mà xem. Có ánh trăng kia nói hộ lòng em….”
Khúc ca đơn giản không ngờ lại rung động đến thế, thanh âm tự nhiên, xuất thần. Ba lần điệp khúc lặp đi lặp lại khiến người nghe lạc vào cõi mộng khó quên, dư vị đậm đà mải miết ngưng đọng lòng người.
Đoạn cuối hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-kieu-la-con-nhim-nho/972493/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.