*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Cộc cộc cộc”
Tiếng gõ cửa bên ngoài vang lên, cửa chưa được đóng kín. Mọi người ngỡ Bàng Địch đã về, cả bàn quay đầu lại, hóa ra là Lương Dịch Chi.
“Tôi có thể vào được không?” – Tuy miệng thì khách sáo nhưng đôi chân dài ngoằng không có vẻ gì ngại ngần. Cậu ta kéo ghế, ngồi xuống ngay cạnh Phần Kiều.
Từ Việt không biết đây là ai, dò xét: “Cậu là….?”.
Lương Dịch Chi ngẩng đầu, cười như không, kiệm lời hệt như câu từ là vàng bạc: “Bạn cùng lớp”. Ngay cả tên cũng không thèm nói.
Lương Dịch Chi quay sang, đặt một túi thuốc màu trắng vào tay Phần Kiều, ân cần: “Cậu sát trùng vết thương sạch sẽ chưa?”.
Phần Kiều chưa kịp rửa sạch, chỉ mới dùng thuốc sát trùng rửa qua loa rồi lấy khăn tay lau khô. Phần Kiều lè lưỡi vì vết thương rát buốt.
Vậy mà Phần Kiều trả lời cho qua: “Tôi rửa sạch rồi”.
Lương Dịch Chi khẽ liếc bàn tay Phần Kiều đặt dưới gầm bàn, không buồn vạch trần cô. Đảo qua chén thức ăn trước mặt Phần Kiều, y như lần gặp ở căn tin, thức ăn gần như còn nguyên. Phần Kiều đã gác đũa từ khi nào.
“Cậu ăn no chưa?”.
“Rồi” – Phần Kiều lơ đãng trả lời.
“Tôi mua ít thuốc sát trùng, đây, cậu rửa thêm lần nữa đi” – Vốn Phần Kiều có ý từ chối nhưng Lương Dịch Chi không cho cô cơ hội, cậu đứng dậy chuẩn bị ra ngoài,. Bước ra khỏi cửa, Lương Dịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-kieu-la-con-nhim-nho/972484/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.