Cô đối mặt với mặt đất! Phần Kiều mất mặt, cô tuyệt vọng nhắm mắt lại
Lần này cô “đo đường”, đầu gối đau rát. Thật mất mặt, mất mặt, mất mặt muốn chết!!!!
Phần Kiều vô cùng ảo não, cô bất chấp việc đau đớn, lập tức đứng dậy, thấy người đàn ông kia vẫn đứng yên, ánh mắt toàn là ý cười (hihihaha:))))))
Rõ ràng anh ta công khai cười nhạo cô
Phần Kiều cảm thấy toàn thân đều không ổn, ánh nhìn bừng bừng lửa giận chuyển sang người anh, cô trừng trừng mắt: “Anh cười cái gì? Có gì vui lắm hay sao mà cười?”
Thậm chí khi đôi mắt cô đang bừng bừng lửa giận thì cũng rất xinh đẹp, trong lòng Cố Diễn lại càng khoái chí, ý cười liền thu lại, nhìn qua thì không biểu hiện gì.
Khuôn mặt cương nghị một khi không biểu lộ gì thì ngay lập tức khôi phục lại vẻ uy nghiêm, làm cho người ta có chút sợ hãi.
Phần Kiều có chút chột dạ, nhưng ngoài mặt vẫn chưa chịu thua
“Em bị thương rồi” – Anh mở miệng, giọng nói dễ nghe, không hề giống với khí chất của anh một chút nào.
Chiếc váy này dài tới đầu gối, đầu gối bị tróc mới miếng da, chạm nhẹ đã đau điếng
“Chuyện của anh à?”- Phần Kiều vẫn tức giận, cô còn lẩm bẩm: “Còn không phải do anh sao?”
Đôi mắt tinh xảo trợn trừng lên mắng anh, mém chút nữa khiến cho Cố Diễn thật sự tưởng chính mình đã làm sai điều gì.
“Tôi cõng em?” – Vẫn là khuôn mặt cương nghị đó, âm cuối lại như rót mật vào tai
Trong lòng Phần Kiều đã có chút dao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-kieu-la-con-nhim-nho/972454/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.