Những ngày sau đó là những ngày Quỳnh Khuê luôn tìm cớ tránh chạm mặt nàng, cô chỉ âm thầm quan tâm nàng chứ không biểu hiện ra ngoài. Suốt những ngày nàng bị bệnh cô lo chứ nhưng tuyệt nhiên lại không bước vào thăm nàng, cô chỉ hỏi thăm nàng thông qua con Mùi vì nó là người túc trực chăm sóc cho nàng. Cô đã căn dặn mọi người trong bếp tránh làm những đồ ăn mặn mà thay vào đó là nấu đồ ăn lạt trong mỗi bữa ăn của nàng.
Nàng được chăm sóc và uống thuốc theo lời dặn của đốc tờ nên chỉ mấy ngày nàng đã khỏi bệnh, trong mấy ngày nàng bị sốt nàng vẫn luôn hỏi con Mùi coi cô có qua phòng nàng không vì nàng sợ cô qua lúc nàng đang ngủ nên nàng không biết nhưng chỉ nhận lại cái lắc đầu của con Mùi, con Mùi nó nói cô bận việc nên không có qua thăm nàng. Khi nghe những lời con Mùi nói không hiểu sao lòng nàng chợt chùng xuống, nàng đã rất mong được gặp cô nhưng có lẽ cô không muốn đối mặt với nàng nữa rồi.
Sau khi nàng hết sốt thì việc đầu tiên nàng làm là đi qua phòng tìm cô, từ bữa đêm hôm đó đến nay nàng vẫn chưa có cơ hội nói lời cảm ơn cô. Đêm hôm đó nàng đã rất sợ khi bị hai tên lạ mặt đó chặn đường, nếu ngày hôm đó không có cô đi cùng thì nàng cũng không biết phải làm sao. Nàng sực nhớ đêm đó cô bị mấy gã đó giữ chặt tay, lúc đó khi chạy về đến nhà nàng lại vì mệt mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-hong-nhan/2573114/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.