Những kẻ gây ra tội đều đã phải trả giá cho chính tội lỗi của mình, người phải chịu tội đối mặt với lương tâm của mình trong nhà giam lạnh lẽo tối tăm, người thì vì thù hận mà chém giết lẫn nhau. Tan đàn xẻ nghé cũng vì tham vọng, lợi danh trước mắt mà quên đi thực tại, tham lam, tính toán rồi cuối cùng cũng chẳng được gì, chỉ gây thêm nghiệp ác cho bản thân.
Sau khi ông Nguyễn bị bắt thì nhà cửa bị niêm phong, người hầu trong nhà cũng tứ tán, tha phương. Cô vẫn hay vào thăm ông Nguyễn, những lúc hai cha con ngồi nói chuyện, cô thường hay khuyên ông Nguyễn nên buông bỏ sự thù hận trong lòng, cô cũng nói cho ông biết chuyện bà hai và gả nhân tình kia đã tự chém giết lẫn nhau mà chết, cô muốn cha mình có thể buông bỏ những gì cần buông. Có hận thù thì người cũng đã mất, hận thù chỉ làm lòng mình thêm nặng trĩu.
Trong một lần lên thăm ông Nguyễn, ông ta canh lúc lính canh không để ý thì bèn thì thầm với cô, ông ta có giấu một túi bạc chôn ở dưới cái chậu kiểng trong vườn, ông ta dặn cô về đào lên, lấy đó mà lo cho bản thân mình. Bấy lâu nay không có cơ hội để nói vì lúc nào cạnh bên ông cũng có lính canh giữ nên rất khó để nói chuyện riêng tư, nhất là chuyện ông còn cất giấu tài sản, nếu để lộ ra số vàng bạc đó nhất định sẽ bị tịch thu lại.
Cô theo lời dặn của ông, cô và nàng tìm kiếm trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-hong-nhan/2573077/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.