<!-- Quảng cáo 1 -->
Chương 13.
Giang Nại nhất thời không dám, cô dựa vào bức tường phía sau để đứng vững, nhìn bóng người đang cúi xuống trước mặt mình.
“Tôi, tôi vẫn nên nghỉ ngơi một lát.”
Nhưng mà Lý Thanh Tễ lại không có tâm trạng tiếp tục dây dưa với cô ở đây, trực tiếp vươn tay kéo người nằm lên lưng. <!-- Quảng cáo 1 -->
“Về rồi cho em thời gian nghỉ ngơi.” <!-- Quảng cáo 1 -->
Cô giật mình, vội vàng vòng tay qua ôm lấy cổ anh, tránh để bản thân không bị ngã xuống.
Sau đó Lý Thanh Tễ dễ dàng cõng cô lên lưng, nhưng đi được hai bước anh lại nhíu mày: “Đừng siết chặt tay như thế.”
Giang Nại lập tức buông tay ra, thấp giọng hỏi: “Như vậy thì sao?”
Cô tựa cả người lên lưng anh, tựa đầu vào vai anh, lúc nói chuyện hơi thở nóng hổi mang theo mùi rượu phả vào cổ anh, cảm giác ngứa ngáy lướt qua, nóng đến đáng sợ.
Diêu Kỳ: “Từ Giáo đang mua đồ ăn ở dưới lầu, chị có chút đói bụng nên nhờ cậu ấy mang lên. Em có muốn ăn không, gọi điện thoại cho cậu ấy luôn.”
Giang Nại nói: “Không sao, em không đói lắm, không cần.”
Hơn mười phút sau, Từ Giáo quay trở lại, trong tay cầm theo rất nhiều đồ ăn.
Diêu Kỳ: “Bao nhiêu tiền vậy, lát nữa gửi Wechat cho tôi.”
“Không cần đâu chị Diêu Kỳ, mời chị ăn.” Nói xong lại nhìn về phía Giang Nại: “Cái này cho cô, Giang Nại, gần đây cô ăn khẩu vị nhạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-hoi-sau-hon-nhan/3315760/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.