🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Anh họ đi rồi, để lại một câu, câu đó là nhớ nhung da diết.



Tôi vẫn thường nhớ lại buổi chiều đầy nắng đó, và những tia nắng ấmáp của buổi chiều hôm ấy đã sưởi ấm cả những nơi sâu kín nhất trong tâmhồn tôi.



Vài ngày sau tôi lại nhìn thấy chàng, vẫn tướng mạo nho nhã, lịch lãm đi ra đi vào phủ họ Ngụy. Đám a hoàn bắt đầu thì thầm to nhỏ, nói dạonày thiếu gia hay qua lại nơi đây. Mỗi lần nghe được những lời nói ấy,tôi lại chột dạ. Nhưng sau đó nghĩ đến chuyện anh họ chưa từng biểu hiện ý tứ gì, tôi lại tự trách mình không biết xấu hổ.



Nhưng khi anh họ thật sự muốn thổ lộ tình cảm, tôi lại cố gắng tìm cách trốn chạy.



Anh họ nói – “Em họ, thực ra mỗi lần ta đến thăm Ngụy phủ, chủ yếu là để được gặp nàng”.



Chàng nói câu đó vào một buổi hoàng hôn sau bữa cơm chiều, tôi đangngồi ngây người trong vườn đào, anh họ đã bí mật đứng sau lưng tôi từlúc nào. Sau một hồi nhìn nhau không nói, anh họ đã mạo muội thốt ra câu nói đó.



Câu nói của chàng đến với tôi một cách vô cùng đường đột, tôi chưa hề có chút chuẩn bị nào về tâm lý. Tôi nhìn chàng trân trối, không biếtphải làm sao, thậm chí còn không kịp ngượng ngùng, xấu hổ.



Đó là lúc mặt trời lặn, cả bầu trời nhuốm một màu đỏ rực, từng đóahoa đào cũng đang đốt lên những đốm lửa nhỏ trong tiết trời xuân, cảnhsắc vô cùng lãng mạn.



Anh họ nói như vậy

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-hoa-lau-xanh/3222562/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Phấn Hoa Lầu Xanh
Chương 12
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.