Editer: Hạo Nguyệt 
Beta: Cảnh Tuyền 
Nếu dần dần, 
Ta không thể nhớ rõ khuôn mặt ngươi nữa, không thể nhớ nữa thanh âm của ngươi…. 
Nếu ở trong tâm cũng lưu không được hình bóng ngươi… 
Ta phải làm thế nào đây? 
※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※ 
Các ngươi sau khi chôn ta, sẽ không lập bia đi...... 
La Y, ngươi họ gì? Ngươi cái gì cũng chưa nói cho ta biết, ta phải ở trên bia mộ ngươi ghi lại cái gì? 
La Y...... Vì cái gì, không chờ ta...... 
Ta đứng trước mộ La Y, nhìn mộ bia. 
“La Y, gả cho ta đi.” Ta nhẹ giọng hỏi, “La Y, ngươi theo ta về nhà đi...... Chúng ta, về nhà đi.” 
Ôm lấy bài vị của La Y và đứa con đã mất, thu thập xong hành lý, ta ly khai đô thành, quay trở về cố hương. 
Tin ta từ chức hồi hương đã được một người họ hàng xa của ta thông báo tới người nhà cho nên phụ thân ta tức giận đến mức ở lỳ trong phòng không muốn nhìn thấy ta. 
Gặp qua  mẫu thân, bỏ hành lý qua một bên, một mình ta đi vào đại từ đường, lấy ra bài vị đặt lên trên. 
Ngày đó, ta cũng không biết ta ngơ ngẩn quỳ ở từ đường bao nhiêu lâu, cho tới khi mẫu thân đẩy cửa tiến vào. Mẫu thân lập tức phát hiện bài vị mới, đi đến bên ta, bàn tay nàng ấm áp nhẹ xoa đầu ta, nhẹ giọng hỏi ta, “Ngạo phổ, nói cho nương, hai bài vị kia là của ai?” 
Ta cầm lấy tay nàng, “...... Nương,...... Bài vị bên trái kia là thê tử, bên phải là hài tử của ta......” 
Mẫu thân kinh hãi, tay 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-do/210198/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.