*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thời gian dài dằng dặc trôi quá, đầu gối nàng đã không còn cảm giác, giống như lình hồn đã bay cao, chỉ cảm thấy đau đớn trong tâm, đôi chân quỳ mỏi đến không cảm giác. Rối cuộc, bản thân nàng đang ở đâu nàng cũng không rõ ràng lắm, mặt trời thật chói mắt, trắng xóa như tuyết rơi. Thực ra, Phấn Điệp nàng đàng ở đâu, nàng cũng không biết nữa.
Chợt có tiếng có tiếng nói nọ, vang lên trong đầu Phấn Điệp. Giọng nói không nóng, không lạnh, nhưng qua giọng nói có vẻ rất vui cứ thế váng lên trong đấu nàng, khiến Phấn Điệp mở choang mắt nhìn quanh xem tiếng nói phát ra từ ai, những xung quanh ngoài nàng ra thì không có ai.
-Chủ nhân!!...Cuối cùng cũng đã gặp được chủ nhân rồi!!!
Chợt một giọng nói hình như là nữ khác cũng vang lên tỏ vẻ mừng rỡ như vậy.
-Chủ nhân!!!....Chủ nhân thật tài giỏi!!..Người đã hồi sinh lại được bọn thuộc hạ, yêu chủ nhân chết mất.
Phấn Điệp cảnh giác mở miệng nói, đôi mắt đỏ chuyện sang trạng thái Huyết Hoa nhãn. Các hoa văn nhỏ mầu đen xoay quanh tròng mặt mầu đỏ tìm nơi mà giọng nói ấy phát ra. Nhưng nàng hoàn toàn không tìm được.
-Ngươi là ai??...Người đang ở đâu ra mặt đi!!!..Mà tại sao ta lại là chủ nhân của các người??.
Hai giọng nói đó tự nhiên im bặt một lúc, lâu sau đó thì tiếng nói hình như là nữ vang lên giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-diep-va-thien-nhi-than-sau-tien-tu-va-tieu-giao-tien-tu/2280953/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.