Sang ngày hôm sau, quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của Thiệu Huy, Hoàng Tư không chút kiêng kị mang theo con riêng trở về nhà chính.
Bước vào bên trong, vừa nhìn thấy cậu sắc mặt cậu ta nháy mắt trở nên lo lắng, dường như đang sợ cậu sẽ ở một bên thổi gió bên tai ông nội những điều không tốt về mình.
Hoàng Tư lại chẳng hề mảy may để ý đến cậu, thản nhiên dắt tay cậu ta tiến đến trước mặt Hoàng Trường Giang để giới thiệu: "Đây là con trai thứ hai của con Hoàng Thành Long, là một đứa trẻ đáng thương, từ nhỏ đã phải lưu lạc khắp nơi cùng mẹ mình, được con vô tình tìm thấy trong chuyến đi công tác và nhận lại."
Nói xong, cha cậu đẩy Hoàng Thành Long lên trước mặt ông bảo: "Long, chào ông nội đi con."
Cậu ta ngoan ngoãn cúi đầu chào ông muốn gây ấn tượng tốt với ông ngay lần đầu gặp mặt, nhưng ngay lúc vừa chuẩn bị mở miệng gọi một tiếng "ông nội" thì lại bị cắt ngang: "Nhà họ Hoàng từ bao giờ có thêm một đứa cháu trai lớn thế này? Sao tôi lại không biết?"
Nghe xong câu này của ông, sắc mặt cậu ta tức khắc trở nên trắng bệch, lúng túng quay sang nhìn cha như muốn hỏi phải làm sao.
Hoàng Tư nhẹ nhàng vuốt lưng cậu ta vài cái an ủi sau đó quay sang ông nói: "Cha, ngài đừng như vậy chứ! Thằng bé dù sao cũng là con của con, là cháu của ngài kia mà."
"Nó là con của anh, tôi không có tư cách ngăn cản hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-trung-sinh-ket-hon-cung-thuong-tuong-tho-bao/2716852/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.