Kim gia không giống như những gia đình hào môn khác nằm ở vị trí xa hoa đắc đỏ, ông ngoại cậu - Kim Già yêu thích sự yên tĩnh nên đã dời chỗ ở đến nơi hoang vắng nhất thủ đô, ít nhà dân mà cũng ít người qua lại.
Kim Già có hai người con, đứa con trai lớn tên là Kim Xuyên còn đứa con gái út tên là Kim Mai. Cả hai người chỉ cách nhau có ba tuổi, đều đã có gia đình của riêng mình.
Kim Mai dù đã li hôn chồng trở về nhà, nhưng gia đình lại không hề tỏ ra ghét bỏ đứa con đã từng có một đời chồng như bà mà vẫn như trước kia, xem bà như một nàng công chúa để cưng chiều.
Kim Già cùng vợ tuổi già sức yếu, không còn bận tậm đến công ty nữa mà giao toàn bộ lại cho đứa con trai cả Kim Xuyên. Ông có trong tay quyền hành nhưng không ích kỷ chỉ muốn giữ riêng cho mình, sau khi Kim Mai trở về Kim gia, ông liền bổ nhiệm cho bà chức vụ phó tổng giám đốc, hằng ngày để bà đến công ty phụ giúp mình. Cũng là gia đình hào môn nhưng nội bộ lại không xuất hiện bất kỳ sự cạnh tranh nào, đúng là khiến cho người ta phải ghen tị.
Hôm nay là thứ bảy, bà ắt hẳn đang ở nhà nghỉ ngơi. Thiệu Huy được Thẩm Thịnh Quân đưa đến Kim gia, vừa đến nơi liền có người nhận ra cậu, nhanh nhẹn mở cửa cổng mời cậu vào.
Không muốn để hắn phải một mình đợi ở bên ngoài, cậu kéo hắn bước vào nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-trung-sinh-ket-hon-cung-thuong-tuong-tho-bao/2716837/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.