Đường Vũ Vương là con út trong gia đình nên rất được mọi người cưng chiều, sự nghiệp gia đình đều có anh cả thay mình gánh vác nên y lớn lên không phải lo nghĩ gì nhiều.
Lần đầu tiên Thiệu Huy cùng y gặp mặt là vào đầu năm cấp hai, khi ấy cả hai đều còn rất nhỏ nên rất dễ dàng bắt chuyện và thân thiết với nhau. Cậu vì là con một nên phải gánh vác rất nhiều áp lực, hầu như trong đầu chỉ biết đến học tập ít khi cùng y đi chơi. Nhưng không vì vậy mà hai người trở nên xa cách với nhau, y xem việc đó như một lợi thế của mình, những khi có bài gì không hiểu liền chạy đến tìm cậu nhờ giảng bài.
Chẳng hiểu vì lí do gì mà một đứa vô lo vô nghĩ như Đường Vũ Vương lại đột ngột quyết định chạy xuống tận miền ngược để lập ngiệp, nơi đó nằm giữa hai vùng Nam Bắc nên không được chính phủ chú ý đến nhiều, người dân ở đó có thể nói là không coi pháp luật ra gì, bất cứ khi nào cũng có thể xảy ra xô xát đến chết người.
Biết rõ nguy hiểm là thế nên Đường gia hết mực can ngăn, không cho phép y đi nhưng vào thời điểm đó y lại rất kiên quyết với quyết định của mình, cho dù có là ai cũng không thể nào ngăn cản được. Chỉ vì để đạt được mục đích mà y còm làm liều đến mức nhịn ăn nhìn uống, tuyệt thực khiến cho cha mẹ y cho dù có không muốn cũng phải đồng ý.
Lên đó rồi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-trung-sinh-ket-hon-cung-thuong-tuong-tho-bao/2716824/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.