Đến năm giờ chiều, Lê Úy lại nhận lệnh đưa Thiệu Huy trở về mà không hề hay biết có kẻ đang theo dõi phía sau mình. 
Về đến nơi, cậu trước tiên cảm ơn hắn một tiếng rồi quay người bước vào bên trong. 
Ống kính máy ảnh giơ lên, người lạ mặt canh chuẩn vào hình ảnh cậu bước vào bên trong mà ấn nút chụp. Có được tấm ảnh như ý nguyện, người đó mỉm cười với ý đầy xấu xa rồi nhanh chóng rời đi không tiếp tục nán lại đây lâu. 
Vào bên trong, cậu cởi giày ra đặt lên kệ sau đó nói: "Tớ về rồi đây." 
Bên trong căn phòng lúc này không có lấy một bóng người, nghĩ rằng Đường Vũ Vương đang ở trong phòng tắm cậu tiến lại gần hỏi. 
"Vũ Vương, cậu có ở trong đó không?" 
Phòng tắm không hề vang lên một chút tiếng động gì, Thiệu Huy ở bên ngoài chờ đợi một lúc vẫn không nghe thấy có động tĩnh mới mở cánh cửa ra. 
Bên trong hoàn toàn không có ai. 
Vậy Đường Vũ Vương đã đi đâu? 
Thiệu Huy thắc mắc gọi điện cho nó nhưng đáp lại cậu là những câu thuê bao đến từ tổng đài, không thể chịu được nữa, cậu rời khỏi phòng trọ ra ngoài tìm kiếm nó. 
Đúng lúc lại nhìn thấy Cố Thích, cậu nhanh chóng chạy lại gần hỏi thăm. 
"Anh Cố, từ trưa đến giờ anh có nhìn thấy Vũ Vương đâu không? Người mà ở cùng với tôi ấy?" 
Cố Thích nhìn cậu lắc đầu. 
"Không, tôi không nhìn thấy. Chú ấy không có trong phòng sao?" 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-trung-sinh-ket-hon-cung-thuong-tuong-tho-bao/2716811/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.