Thẩm Thịnh Quân ở nhà chờ đợi Thiệu Huy từ dắt trưa cho đến tối muộn vẫn chưa thấy cậu trở về nhà, trong lòng dâng lên nổi lo lắng.
Hắn gọi điện đến cho Hoàng Trường Giang để hỏi thử xem cậu có đang ở chỗ ông không, câu trả lời hắn nhận lại được lại chính là cậu đã rời đi từ lúc sáng.
Thấy giọng điệu của hắn khi nói chuyện với mình có điểm bất thường, ông liền nắm bắt được trong điểm hỏi: "Sao vậy? A Huy vẫn chưa trở về sao?"
"Chưa thưa ông, rõ ràng lúc em ấy gọi điện đến cho cháu có nói rằng sẽ trở về ngay, vậy mà đến tận bây giờ vẫn không thấy bóng dáng đâu."
"Để ông gọi điện đến cho mẹ thằng bé thử xem, biết đâu thằng bé lại quay lại phòng bệnh ở với mẹ nó."
"Vâng, cháu cảm ơn ông."
Sau khi nói chuyện với ông xong, Thẩm Thịnh Quân liền gọi đến cho cậu thêm một lần nữa, khác hẳn với những lần thuê bao trước đó, lần này có người bắt máy, chỉ là âm thanh hắn nghe được lại là một giọng nói máy móc chứ không phải của cậu.
Nó như nghiến răng nói ra từng chữ gọi tên hắn: "Thẩm Thịnh Quân!"
Giọng nói này có đánh chết hắn cũng sẽ không bao giờ quên được, là 004, hệ thống chết tiệt kia của Hoàng Thành Long. Nhưng tại sao điện thoại của Thiệu Huy lại ở trong tay nó, chẳng lẽ...
"Em ấy đang ở đâu?"
004 không trả lời, thay vào đó nó lại đổ thêm dầu vào lửa như đang muốn chọc tức hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-trung-sinh-ket-hon-cung-thuong-tuong-tho-bao/2716787/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.