*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Nhìn thấy Nguyễn Hạ phiền muộn như vậy, Tống Đình Thâm ngược lại cảm  
“Anh hẳn là cũng biết, trong khoảng thời gian này căn bản tôi không đi ra ngoài chơi bời, không, chính là dù trước kia có ra ngoài chơi, tôi cũng không giao lưu gì với tên họ Đoàn này cả, ngay cả số điện thoại cũng không có. Bây giờ cậu ta làm như vậy không hề suy nghĩ cho cảm nhận và lập trường của tôi, tôi nói gì được nữa, hiện tại tôi cũng là người đã kết hôn rồi.” Nguyễn Hạ cẩn thận liếc mắt nhìn Tống Đình Thâm một cái: “Tuy rằng tôi không phải người mẹ tốt theo quan niệm truyền thống, nhưng tôi cũng biết nên trở thành một tấm gương tốt cho đứa trẻ. Bây giờ cậu ta lại tặng hoa về tận nhà, Vượng Tử còn nhỏ, nhưng không có nghĩa là nó không biết gì hết, tôi không hi vọng Vượng Tử sẽ hiểu lầm mình. Tống Đình Thâm, bạn bè trước kia của tôi không ai giúp được gì, họ đều là một đám đám nhát cáy…” 
Cô nói những lời này thật sự không oan cho đám bạn bè danh nghĩa này của nguyên chủ, những người đó nói không chừng sẽ khuyên cô tận hưởng thú vui trước mắt, coi Đoàn Trì là một con chó săn. 
“Tôi lại không muốn liên hệ gì với Đoàn Trì, tiếp tục lui tới, cái tên đầu óc không tỉnh táo như 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-toi-la-me-cau/1047540/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.