Có nên ra ngoài du lịch không nhỉ? Nhưng bây giờ ở đâu cũng đông người hết ấy.
Không đợi Nguyễn Hạ kịp trả lời lại, Tống Đình Thâm nói thêm: “Cho nên, tôi muốn hỏi cô một chút, nếu như cô không có kế hoạch gì thì có thể về quê cùng tôi được không? Hiện tại Vượng Tử cũng không rời khỏi cô được, tôi sợ thằng bé sẽ đòi quay về.”
“Tôi đi cùng sao?” Suýt chút nữa Nguyễn Hạ cho rằng lỗ tai của mình có vấn đề.
Tống Đình Thâm ừ một tiếng, con ngươi thâm trầm của anh nhìn thẳng vào cô: “Nếu như cô có việc thì thôi vậy.”
Vừa nãy cô đã nói mình không có hoạt động cũng không có kế hoạch rồi, làm gì còn lí do gì để từ chối.
Trong trí nhớ của nguyên chủ, không chỉ có Vượng Tử chưa từng về quê của Tống Đình Thâm, mà ngay cả cô ấy cũng chưa từng, bình tĩnh xem xét, yêu cầu mà Tống Đình Thâm nói ra không tính là quá đáng, mấy năm qua anh cũng chưa từng trở về, lần này có thời gian trở về sửa sang lại ngôi mộ của ba mẹ, muốn đưa đứa nhỏ đến trước mộ ba mẹ mình vái lạy vài cái cũng rất bình thường, mà cô, cũng là vợ trên danh nghĩa của anh, đến nay vẫn chưa từng thắp một nén hương nào cho ba mẹ chồng.
Hơn nữa anh cũng đã mở lời rồi, căn bản cô không có cách nào từ chối được, nghĩ đến đây, Nguyễn Hạ gật gật đầu: “Vậy cũng được, từ khi kết hôn với anh đến nay tôi cũng chưa thắp cho ba mẹ nén hương nào, lần này tôi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-toi-la-me-cau/1047531/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.