Nguyễn Hạ nghe vậy trố mắt nhìn Vượng Tử, cô lập tức nghĩ xem câu nói của Vượng Tử có ý gì. Ngoài một số người đặc biệt phải chịu đau đớn nhiều hơn còn lại các sản phụ khác đều phải chịu đau như vậy một lần. Sinh tự nhiên thì không phải nói nhưng đẻ mổ thì đau hơn gấp mười. Tuy rằng cô không phải trải qua nhưng nghĩ đến thôi cũng thấy đau rồi. Dù xã hội hiện nay sinh mổ cũng không dễ dàng hơn mấy, không đau lúc mổ nhưng sau này sẽ đau.
Nguyên chủ xem ra khá may mắn, ít ra cái bụng của cô vẫn còn trắng nón nà, thậm chí là còn căng mịn. Thật sự trên người cô không thấy dấu hiệu của sự sinh nở.
Rất nhiều người mẹ vì sinh con mà phải chịu thiệt, thiệt hại nhất đó chính là dạn da. Hiện nay kỹ thuật hiện đại cũng chỉ có thể làm mờ đi vết dạn chứ không thể làm biến mất hoàn toàn vết dạn. Nguyễn Hạ nhớ cô có một đồng nghiệp bị dạn da khi mang thai, khắp người đều bị dạn, nghe nói cô ấy đã khóc rất nhiều lúc ở nhà.
Không biết nguyên chủ phải bỏ ra bao nhiêu tâm tư, nỗ lực nhiều thế nào mới có thể duy trì vóc dàng như hiện tại. Để sinh ra Vượng Tử chắc chắn nguyên chủ cũng phải trải qua không ít khó khăn.
Sinh con ra rất đau, Nguyễn Hạ không nghĩ Vượng Tử bé như vậy mà đã biết thương mẹ rồi.
Tuy qua lớp váy mỏng nhưng cô vẫn có thể cảm nhận bờ môi ấm áp của cậu. Cô đưa tay xuống sờ cái đầu nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-toi-la-me-cau/1047515/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.