Ở trong thế giới của rất nhiều trẻ con, bình thường đều lấy bản thân mình làm trung tâm.
Nguyễn Hạ đã từng không ít lần nhìn thấy những đứa trẻ nhìn thấy thứ đồ chơi mình thích không ngừng làm nũng quấy rầy ba mẹ, thậm chí còn lăn lộn trên mặt đất, không đạt được mục đích thì không dừng lại.
Muốn thì phải có được.
Có điều đứa nhóc mập mạp trong lòng cô lúc này lại nói với cô, chỉ cần mẹ vui vẻ là được rồi, mẹ muốn ly hôn với ba thì cứ ly hôn đi.
Nguyễn Hạ nhớ tới một người bạn trước kia của cô, người bạn đó ngay từ nhỏ quan hệ giữa ba mẹ không tốt, ba cô ấy hết ăn lại nằm, thậm chí đôi khi còn có thể động tay động chân. Cô ấy đều nhìn thấy hết, lúc mẹ cô ấy hỏi cô ấy hai người có thể ly hôn không, cô ấy lại lắc đầu.
Rất nhiều năm sau, người bạn này của Nguyễn Hạ nói rằng, cô ấy có chút hối hận. Bởi vì qua nhiều năm như vậy, mẹ cô ấy vẫn luôn không vui vẻ.
Dường như ở trong mắt của rất nhiều người, trở thành mẹ rồi, nên lấy hỉ nộ ái ố của đứa trẻ làm trong tâm cuộc sống, còn cảm xúc của bản thân mình… đã không quan trọng nữa rồi. Chỉ cần đứa nhỏ tốt đã là đủ rồi. Chẳng lẽ sau khi kết hôn, mẹ sẽ không được tính là một người độc lập sao?
Nguyễn Hạ ôm lấy Vượng Tử, ngửi mùi hương trên người cậu, đứa nhỏ mập mạp mềm mềm này khiến cho nội tâm cô trở nên mềm mại không tả được.
“Cục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-toi-la-me-cau/1047496/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.