Loxias đang rất vội, tiếng ''cộp cộp'' cứ đeo bám theo mỗi bước chân của gã trên nền đá lạnh, tà áo choàng xanh lục cuồn cuộn sau lưng, vỗ phần phật theo mỗi bước chân càng lúc càng dồn dập của gã.
Chết tiệt. Chết tiệt. Chết tiệt!
Có ai nghĩ được là giữa đêm hôm khuya khoắt như vầy gã lại phải đi kiểm tra sức khoẻ cho một tên quý tộc dở dở ương ương đang bất tỉnh cơ chứ? Băng bó thì cũng băng bó rồi. Uống thuốc thì cũng uống thuốc rồi. Chỉ chờ cái tên đó tỉnh lại ăn cháo uống thuốc dưỡng bệnh vài hôm là xong. Gã chỉ việc đủng đỉnh lên giường ngủ nghỉ cho thư thả chờ tiền rót vào túi thôi. Thế mà cái lũ quý tộc kia lại không nghĩ như vậy.Dày dày vò vò gã từ mấy hôm trước tới giờ, khi thì bôi thuốc ( lũ gia nhân nhà mấy người đi nghỉ lễ hết rồi à?),khi thì quấn băng ( bị bỏng thôi mà, có cần cứ nửa giờ lại hành gã một lần đâu chứ?),khi thì bắt đi lên rừng hái thuốc ( bộ thuốc gã đưa có vấn đề à? Mấy người hành vừa thôi chứ?),đỉnh điểm là bắt gã rời giường vào nửa đêm chỉ để coi coi tình hình sức khoẻ của cái tên quý tộc đang bất tỉnh kia có ổn không.
Mấy người có vấn đề về thần kinh à? Tôi mà ra tay thì tên đó chỉ có an ổn chờ bệnh lành thôi, làm thế quái nào mà có vấn đề về sức khoẻ được chứ? Thứ có bệnh là mấy người đấy, tôi kê thuốc cho.(╯‵□′)╯︵┻━┻
Gã thở hắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-quan-bang/2726354/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.