Lí trí cuối cùng cũng thắng được ý nghĩ dâm tà trong đầu, không muốn tổn thương cô, không muốn thấy cô lộ ra ánh mắt lo sợ nhìn mình...Chỉ cần nghĩ thế thôi thì Hình Dã đã cảm giác trái tim mình co thắt đau đớn. Anh chậm rãi rời môi nàng, đầu ngón tay dịu dàng lau đi khoé miệng mang dấu vết ái muội của nàng.
Trông thấy Trần Nhữ Tâm hơi thất thần, Hình Dã âu yếm hôn một cái lên mắt cô, giọng khàn khàn nói: "Xin lỗi, chẳng qua có chút không nhịn được."
Trần Nhữ Tâm dần dần lấy lại tinh thần, khẽ lắc đầu, sau đó nâng đôi mắt ướt át nhìn anh, nói: "Đừng vì người ngoài mà tức giận. Tôi đã làm chuyện như vậy với anh, tôi cũng không biết phải làm sao để anh yên tâm. Tôi không ghét cái cách anh đối xử với tôi, mặc dù mới vừa rồi rất thô bạo..."
"..." Hô hấp Hình Dã hơi ngừng lại. Đối với sự chủ động chưa rõ nguyên do của cô, anh không biết phải phản ứng như thế nào. Chỉ là, cảm giác được người mình thích đối xử dịu dàng khiến cả trái tim nhơ bẩn của anh như đang ngâm trong nước ấm, trướng đến phát đau, nhưng lại thấy hạnh phúc.
Trước nay Hình Dã không nghĩ tới sẽ có một ngày bản thân đem hai từ "Hạnh phúc", vốn là từ ngữ xa vời với mình, để dùng trên người mình, hơn nữa còn đúng mực. Anh im lặng, khẩn trương ôm cô vào lòng, chống cằm lên cần cổ cô, nói ra tâm sự đã liên tục cất giấu sâu trong nội tâm: "Tôi chỉ sợ em bỏ tôi đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-nam-nuoi-nhot-ta/230474/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.