Đám đông tự giác nhường ra một lối đi để Hình Dã bước vào.
Nhìn thấy trên tay nguyên chủ là một chiếc hộp hình vuông màu nâu, Hình Dã dừng trước mặt cô. Chiếc hộp kia được hai tay cô nâng lên đưa cho cậu.
Hình Dã duỗi tay nhận lấy.
"Mở ra đi."
Không, nội tâm Hình Dã từ chối, nhưng đối diện với ánh mắt đầy mong chờ của cô, cậu mở hộp ra.
Thấy rõ bên trong là thứ gì, Hình Dã nhìn về phía nàng: "Đây là sao?"
"Mặt nạ chú hề, cậu không biết cậu giống nó tới nhường nào ư?" Nguyên chủ cười dịu dàng với cậu, đôi mắt kia nhìn người trước mặt như đang nhìn vật chết, sự vô cảm bộc lộ rõ rệt.
Toàn thân Hình Dã run lên. Cậu ngẩng đầu, sâu trong đáy mắt là sự tổn thương, dù là mắt kính dày cũng có thể xuyên qua được.
Thì ra nói cụm từ "tê tâm liệt phế" không phải là khuếch đại. Sắc mặt cậu trắng xanh, cơ thể cũng lung lay sắp đổ, cậu giãy giụa nhìn cô: "Hôm nay...không phải là...ngày cá tháng tư..."
"Đúng, cho nên tôi chưa bao giờ thích cậu." Nguyên chủ hơi nhăn mày, "Người tôi thích trước nay đều là Minh Huyên, chẳng qua cậu ấy thích nhất là xem tôi trêu chọc cậu, hiện tại trò chơi kết thúc, cậu cũng nên tỉnh mộng đi."
Hộp đựng mặt nạ chú hề rơi xuống đất, chiếc mặt nạ mang bộ dạng tức cười kia cũng rớt ra ngoài. Dù bốn phía là tiếng cười ác ý nhưng cũng chẳng thể đả động tới vẻ mặt của Hình Dã.
Ánh mắt cậu sáng rực nhìn chằm chằm nguyên chủ, giọng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-nam-nuoi-nhot-ta/230460/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.