Nhận thức này làm nội tâm Trần Linh Thiệu hơi bất thường...Chính anh lại động dục với một nữ thây ma sao?
Nghĩ tới điều ấy, hô hấp Trần Linh Thiệu đình trệ. Dù chưa lí giải được đây là cảm giác gì, nhưng anh cũng không ghét.
Cơ mà, bấy giờ Trần Linh Thiệu không hề biết, sự hứng thú này về sau sẽ lên men, cuối cùng hãm sâu vào trong và không thể tự kiềm chế được nữa...
Trần Nhữ Tâm quay về dưới gốc đại thụ, ngồi xuống phần rễ nhô ra. Gốc hợp hoan biến dị này hệt như càng kéo càng dài, chẳng biết có phải ảo giác của cô hay không.
Cô nhìn cành lá rủ xuống trước mặt. Phỏng chừng khoảng mười phút sau thì nghe thấy tiếng bước chân quen thuộc. Cô ngoảnh đầu bắt gặp Trần Linh Thiệu áo mũ chỉnh tề xuất hiện trong tầm mắt cô.
Lẽ nào tối nay định qua đêm ở đây sao?
Trần Nhữ Tâm hoài nghi nhìn anh tiến gần về phía mình. Lúc anh đứng ngay sát bên cạnh, Trần Nhữ Tâm không thể không ngửa đầu nhìn anh.
Anh nhìn Trần Nhữ Tâm từ trên cao. Dưới ánh trăng, màu đỏ càng điểm thêm cho gương mặt tái nhợt của cô một vẻ kiều diễm khó nói thành lời, gương mặt ấy trời sinh vốn vô cùng diễm lệ, đuôi mắt cong cong mang theo sự quyến rũ phong tình không thể diễn tả.
Nên đôi mắt đỏ hơi đáng sợ vốn thuộc về thây ma càng nhìn lại càng khá khẩm hơn...
Trần Nhữ Tâm rất nhanh đã nhận ra anh đang bất thường. Nhịp độ hô hấp và tim đập đều không đúng. Cô vội vàng đứng dậy đỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-nam-nuoi-nhot-ta/1026977/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.