Dứt lời, anh giật lấy chiếc khóa váy mà kéo ngược trở xuống trong khi Chu Nhược Lan nhất quyết kéo lên cho bằng được. Cả hai cứ thế mà giằng co mỗi chiếc khóa váy.
Tạch...
Một lúc lâu sau, chiếc khóa váy bị cả hai người giật ngược lên xuống liên tục, vì không chịu nỗi mà đứt sang một bên làm phần lưng áo của người con gái cũng vì thế tách ra làm hai khiến cô tức giận mà lập tức xoay người lại, đanh giọng mắng nhiếc:
- "Tôi đã nói rồi mà, tại cậu một mực đòi kéo xuống mới thành ra như vậy đấy."
Vừa nói, cô không ngừng đánh mạnh vào người của đối phương càng khiến mép kéo vị hư ngày một tách ra, lúc lâu sau trở nên lỏng lẻo mà bắt đầu tuột xuống.
Ngụy Gia Bảo che tay phòng thủ, cố nhẫn nhịn trước sự tấn công liên tục từ phía đối phương. Hai mắt anh lập tức trợn tròn ngay khi nhìn thấy chiếc váy cúp ngực sớm đã lỏng lẻo của người con gái đang dần dần tuột xuống thấp, lộ ra bầu ngực căng tròn mà nhìn không chớp mắt.
- "Này, sao cậu im lặng quá vậy? Bị đau đến mức chết lặng rồi sao?"
Chu Nhược Lan hiện vẫn chưa nhận ra dáng vẻ bất thường của mình mà không ngừng đánh lên vai của đối phương. Một lúc lâu sau, vô tình nhìn qua hình ảnh phản chiếu trên gương, Chu Nhược Lan mới giật mình hoảng hốt mà lấy tay che đi cặp đào đã bị lộ ra của mình, lớn tiếng trách móc:
- "Đồ biến thái. Hóa ra nãy giờ cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-khong-doi-troi-chung/3324054/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.