Càng đi vào sâu khu hẻm, lúc này Chu Nhược Lan cảm thấy có chút sợ hãi. Dọc theo con hẻm là những gã đàn ông nghiện ngập với thân hình gầy gò đến nổi giống như cái xác chết. Ánh mắt bọn họ trao tráo nhìn chằm chằm vào Chu Nhược Lan tựa hồ như những linh hồn vất vưởng ở dưới mười tám tầng địa ngục.
Gương mặt Chu Nhược Lan hoảng sợ đến mức nhiễu nhại mồ hôi. Cô cố gắng hít thở mà cúi đầu nhìn xuống đất nhằm tránh né những gương mặt hốc hác đến đáng sợ dọc theo con hẻm.
Phịch...
Đôi bàn tay ấm áp của người đàn ông từ sau bất ngờ khoác lên vai Chu Nhược Lan khiến cô giật mình hoảng sơ suýt chút nữa hét lớn. Ngay khi nhìn ra chàng trai mái tóc nhuộm màu bạch kim cùng dáng vẻ có chút ăn chơi, phong trần mà thở phào nhẹ nhõm, đôi mắt cô rưng rưng như sắp muốn khóc thì bên tai đã truyền đến giọng nói trầm ấm, rất đỗi ôn nhu của người đi cạnh:
- "Em yêu à, đừng giận anh mà tự ý bỏ đi một mình như thế chứ?"
Nói rồi, Ngụy Gia Bảo ghé sát vào tai Chu Nhược Lan mà nói khẽ:
- "Bọn họ chỉ là những tên nghiện ngập mà thôi. Chỉ cần cô tỏ ra bình thường, họ chắc chắn sẽ không động đến cô đâu."
Dứt lời, anh nở nụ cười nhìn người bên cạnh mà bình thản cùng cô bước ra khỏi khu hẻm đáng sợ ấy. Ngay sau khi ra khỏi nơi tối tăm với những gương mặt đáng sợ ấy, Chu Nhược Lan lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-khong-doi-troi-chung/3318531/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.