Một lúc lâu sau, hai cánh môi mới chịu tách khỏi nhau. Gương mặt Ngân Tuệ lúc này đã đỏ bừng. Cô không dám nhìn thẳng vào mặt của đối phương mà nhỏ giọng lắp bắp nói:
- "Anh...anh Gia Khiêm, anh vẫn còn mơ ngủ đúng không?"
Ngay khi cô vừa dứt lời liền cảm nhận cả người đã nằm trọn trong vòng tay rộng lớn của Gia Khiêm. Hai tay anh ôm chặt lấy người con gái, cất giọng ngọt ngào đáp:
- "Anh không mơ ngủ. Hơn nữa, anh đang rất tỉnh táo nữa là đằng khác."
Ngừng một lúc, anh trìu mến nhìn thẳng vào đôi mắt long lanh của cô gái nhỏ, nghiêm giọng nói:
- "Ngân Tuệ, anh yêu em."
- "Hả?"
Trước lời bày tỏ này khiến Ngân Tuệ không kịp thích ứng mà tròn xoe mắt nhìn anh chằm chằm, bên tai cô lúc này truyền đến giọng nói ấm áp của người đàn ông, Gia Khiêm lên tiếng:
- "Em không nghe nhầm đâu. Anh yêu em. Yêu em kể từ lúc nào bản thân anh cũng không biết được. Đã rất nhiều lần, anh muốn nói ra câu nói này nhưng không đủ can đảm, sợ rằng ngay khi nói ra sẽ bị em từ chối, sẽ ảnh hưởng đến cả việc làm anh trai ở bên cạnh em cũng không được. Nhưng cho đến khi anh biết em hẹn hò với Mã Thiên Kỳ thì anh đã thấy rằng quyết định đó của mình là sai. Cho nên, bây giờ, anh không muốn che giấu tình cảm của mình nữa."
Nghe những lời này khiến Ngân Tuệ có chút trầm lắng. Cô không nói lời nào mà nhanh chóng chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-khong-doi-troi-chung/3318194/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.