Sau khi lấy lại bình tĩnh, Gia Khiêm chậm rãi bước ra khỏi phòng tắm. Anh trầm ngâm nhìn người đang ngủ say đến mức làm bừa bộn cả giường mình lên mà chỉ biết nở nụ cười bất lực.
- "Dáng vẻ lúc ngủ chẳng hề thay đổi."
Nói rồi, anh bế gọn người Ngân Tuệ lên mà chậm rãi đưa cô trở về phòng. Đã lâu lắm rồi, anh chưa được nhìn rõ phòng của Ngân Tuệ trông như thế nào. Quả thật vẫn không hề thay đổi. Màu sắc chủ đạo bên trong căn phòng chính là màu hồng, cạnh bàn trang điểm được đặt đầy những con thú nhồi bông nhỏ nhắn, khiến Gia Khiêm khẽ đưa tay che miệng cười thầm.
Sau khi được nằm xuống chiếc nệm êm, Ngân Tuệ lập tức nghiêng người ôm lấy con gấu màu nâu, to ngang ngửa cô mà ôm chặt. Trên người chú gấu mặc một chiếc áo len nhỏ, dường như đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy nó mà trầm giọng nói:
- "Ngân Tuệ mới mua nó sao?"
Nói rồi, anh nhẹ nhàng đắp chăn lại cho cô gái nhỏ thì vô tình nhìn thấy dòng chữ được thêu bên trên chiếc khăn choàng cổ của chú gấu. Là tên của anh.
- "Ngân Tuệ, em ấy là đang tập dần với việc ngủ khi không có mình cho nên mới đặt tên cho chú gấu là Gia Khiêm sao?"
Ngân Tuệ hai tay ôm chặt lấy chú gấu, khóe môi mấp máy, lẩm bẩm trong miệng:
- "Sao Gia Khiêm này nhỏ bé đến thế hả? Gia Khiêm thật, dáng người của anh ấy cao cao dữ lắm, ánh mắt có chút đượm buồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-khong-doi-troi-chung/3304750/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.