Ngụy Hắc Viễn trong lòng không ngừng nghĩ ngợi về sự thay đổi đến bất ngờ này từ cô. Kể cả sở thích cũng như tính cách giữa Phương Mộng Ninh khi trước và bây giờ là hai thái cực hoàn toàn trái ngược.
Anh chậm rãi đứng một góc lẳng lặng quan sát. Trong đầu không ngừng suy diễn ra hàng trăm tình huống rằng cô là đang cố tình cư xử như thế với một kế hoạch sẽ tìm cách trốn thoát khỏi anh.
- "Mộng Ninh, anh tin chắc rằng em một mực đòi đến đây chắc hẳn có nguyên do nào đó."
Cẩm Mộng Ninh sắp sửa giương cung bắn thì bên tai đã truyền đến giọng nói trầm khàn từ phía Ngụy Hắc Viễn. Liền lập tức, cô chậm rãi đặt chiếc cung xuống, sau đó tiến gần về phía người đàn ông đang tỏ ra ngờ hoặc mà thản nhiên đáp:
- "Tôi là muốn tìm thứ gì đó để giải khuây, cho nên mới nằng nặc theo anh đến đây, phần nào cũng muốn trải nghiệm cảm giác mới mẻ mà trước đây tôi chưa từng làm."
Ngụy Hắc Viễn không nói mà chỉ nhíu mày nhìn cô chằm chằm. Nhìn vẻ mặt nghiêm nghị của người đàn ông thì chắc hẳn anh không hề tin câu trả lời này từ cô. Ngừng một lúc, Cẩm Mộng Ninh khẽ thở dài bất lực, trầm giọng nói tiếp:
- "Được rồi. Thực ra tôi đòi theo anh đến đây là vì muốn học cách phòng vệ trước kẻ thù, trở thành một người phụ nữ mạnh mẽ, biết tự bảo vệ cho bản thân."
Tưởng chừng câu trả lời này của cô sẽ khiến đối phương hài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-khong-doi-troi-chung/2733248/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.