Binh lính chuẩn bị bao vây được Lâu Bạch và Ngụy Đồ Thanh thì La Thần Nghi chạy đến mà ứng cứu không quên xỉa xói
" Ngụy Đồ Thanh ngươi tàn tạ quá đấy…"
Chàng cau mày" Cái tên chết tiệt này…Ta chưa ch* "
La Thần Nghi nhìn Ngụy Đồ Thanh" Ngươi ra thủ phạm giết Cảnh Tống Khang chưa?"
"Là bọn chúng " chàng hướng mắt về thành của nước Lâu Lam
La Thần Nghi nhìn Lâu Bạch" Ra là bọn chúng ư? Thế tên cõng ngươi là bạn hay thù vậy? "
" Hắn là người tốt…" Ngụy Đồ Thanh đáp
La Thần Nghi dặn dò
" Vậy ngươi mau đưa Ngụy Đồ Thanh về nước Ngũ giúp ta nhé, ta sẽ cầm chân bịn chúng rồi quay về sau…"
" Một mình ngươi trụ nổi không? " Ngụy Đồ Thanh lo lắng
La Thần Nghi nhìn Ngụy Đồ Thanh lại thấy hình bóng của Đông Ly Á mà giúp chàng có thêm dũng khí để chiến đấu " Ta trụ được…Mau quay về đi mọi người lo lắng cho ngươi lắm…"
Ngụy Đồ Thanh nhìn La Thần Nghi
" Đừng ch* đấy…"
" Biết rồi…Mau cút đi…" dứt lời chàng tiến đến mà giúp Ngụy Đồ Thanh cầm chân đám binh lính
" Gặp phải tên liều rồi…" Ngụy Đồ Thanh cảm thán
Lâu Bạch vội vàng cõng Ngụy Đồ Thanh chạy khỏi chiến trường đó không quên cảm ơn La Thần Nghi " Đa tạ vị huynh đệ nhé… Ta sẽ đưa Ngụy Đồ Thanh về một cách an toàn"
Đi được một đoạn thì bọn họ cũng đã về đến phủ của Ngụy Đồ Thanh, Lâu Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-gia-mao-khong-muon-chet/3552766/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.