" À mà nè… ngươi với Lương quý phi có quan hệ gì thế?" Ngụy Đồ Thanh do dự hỏi thấy Ngũ Sở không lên tiếng thì chàng lắp bắp" ta…không có ý gì đâu…nếu ngươi không nói thì thôi "
" Ta và bà ấy chẳng có quan hệ gì cả "Ngũ Sở thẳng thắn nói
" Ừm…vậy sao…" Ngụy Đồ Thanh cũng chẳng muốn hỏi thêm quay người rời đi, đi được mấy bước chàng choáng váng mà quỵ gối xuống ho liên tục " Cơ thể mình…sao lại yếu như vậy? Khụ…khụ…", Ly Đàm bên cạnh cũng cảm thấy khó thở mà giẫy giụa" cái cảm giác gì thế này…? Tim mình đang đau nhức…ah…" Ngũ Sở lập tức chạy đến Ngụy Đồ Thanh
" Sao vậy? " khuôn mặt hắn thoáng lên vẻ lo lắng
" Không sao…Ta ổn…" Ngụy Đồ Thanh cố đứng dậy nhưng vì cơ thể yếu nên cũng ngã nhào xuống nhưng vẫn nắm lấy thân hình nhỏ bé của Ly Đàm trong tay" Cơ thể ta…mệt mỏi quá…"
Ngũ Sở bế Ngụy Đồ Thanh lên mà có chút trách móc" Sao nhẹ vậy? "
Tại phủ của Ngụy Đồ Thanh, thái y xem xong
" Ngụy vương gia sức khỏe không được tốt nên tránh ra ngoài tiếp xúc với gió phong hàn sẽ nghiêm trọng hơn "
" Không có thuốc trị khỏi sao? " Đông Ly Á lo lắng hỏi
" Bệnh phong hàn này đã chuyển biến nặng nếu dùng thuốc chỉ giảm đi một chút nhưng sẽ không khỏi hẳn, lần đầu ta thấy bệnh này nên không có thuốc trị khỏi hẳn được căn bệnh này " thái y lắc đầu nói
" Ca ca…đang rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-gia-mao-khong-muon-chet/3552759/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.