" Mà quận chúa sao lại ở phủ của ta thế?" Ngụy Đồ Thanh nhìn thấy gương mặt của Cảnh Hoài mà thầm nghĩ -" sao cô ấy lại giống fan hâm mộ của mình thời hiện đại vậy? Chả trách gặp mình đã ôm mình rồi "
" Huynh nói gì thế? Chả phải muội nhớ huynh nên mới đến đây gặp huynh mà sao huynh lại cứ cư xử lạnh lùng như vậy " Cảnh Hoài xị mặt xuống mà nói với vẻ trách móc. Ngụy Đồ Thanh có phần lúng túng " ta...xin lỗi...nếu hôm nay muội đến phủ ta chơi thì ở lại ăn một bữa nhé"
" Được chứ, lâu lắm rồi mới được huynh chiêu đãi, ta nhất định sẽ ở lại lâu dài " Cảnh Hoài vui vẻ nói. Bỗng từ xa vọng lại tiếng nói chan chát -" Này cái thứ không ra gì kia, sao ngươi dám ở đây? Mà còn là phủ của ca ca ta nữa ", Ngụy Đồ Thanh và Cảnh Hoài nhìn về phía phát ra tiếng nói thì ra là Đông Ly Á cùng Ngũ Sở đi thăm Quan ma ma (là người đã chăm sóc cho cô và Ngũ Sở hồi nhỏ) về nên tiện đường tới phủ của Ngụy Đồ Thanh, Đông Ly Á muốn xem tình hình của hắn đã ổn chưa thì bắt gặp Cảnh Hoài đang nũng nịu với Ngụy Đồ Thanh vốn dĩ Đông Ly Á rất ghét tính cách kiêu ngạo luôn tỏ vẻ đáng yêu của Cảnh Hoài nên cô rất đề phòng với ả tâm cơ này, nếu cô ta dám có ý đồ với Ngụy Đồ Thanh thì cô không tha được...
-" Là muội sao? Sao muội lại tới đây? "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-gia-mao-khong-muon-chet/3552744/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.