Lão phụ nhân không tránh cứ để mặc cho Khâu Ngọc Anh tha hồ đánh vào ngực mình như gõ trống, thậm chí không tỏ ra tức giậncứ giương mắt nhìn nàng vẻ mặt không hề lộ một chút biểu cảm nào.
Một lúc sau bà ta mới cất giọng lạnh lùng nói:
- Nha đầu ngươi thật không biết tự lượng sức.
Nói thế thật không quá chút nào.
Một tên nhất đại ma hung chỉ trong vài ngày đã tàn sát hàng chục cao thủnhất lưu võ lâm chỉ cần bà ta lộ chút thân thủ chưa kịp đánh chiêu nàođã chạy thục mạng thì chưởng lực của nàng thấm vào đâu chứ?
Khâu Ngọc Anh cũng biết như thế nhưng thấy đệ đệ bị ném xuống thác vì quá tức giận nên sinh liều mạng.
Đứng ngây ra một lúc nàng lại lao vào.
Lãnh Diện bà bà hừ một tiếng vươn bàn tay khô quắp chộp lấy vai Khâu Ngọc Anh đẩy nhẹ một cái.
Thân thể mãnh mai của Khâu Ngọc Anh giống như chiếc lá bị gió cuốn đi, vượt qua thác nước rơi xuống vũng sâu bên dưới.
Trước đó Khâu Ngọc Hoa bị ném bay xuống thác Lâm Đoàn Nghĩa bất chấp nguyhiểm lao theo cả hai bị cuốn xuống dòng thác nếu người không có võ côngtất bị xô vào đá mà đầy thương tích.
Mặc dù vậy bị nhấn xuốngdòng nước lạnh căm căm cả hai đều run cầm cập bị nước cuốn vào bãi đáđang lóp ngóp bò lên thì chợt nghe sau lưng bõm một tiếng nước bắn tungtoé sau lưng.
Hai người ngoái đầu nhìn lại thấy Khâu Ngọc Anh cũng bị ném xuống đang giãy giụa.
Khâu Ngọc Hoa kêu lên:
- Thư thư.
Rồi vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-doc-lang/35066/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.