Lâm Đoàn Nghĩa không dám khinh suất lấy thanh Gia Mộc kiếm màu đen dài chừng hai thước trông như thanh kiếm gỗ đồ chơi trẻ con.
Đào Chân bĩu môi nói:
- Ngươi có thứ phế vật gì đùa với lão phu vậy?
Lâm Đoàn Nghĩa đáp:
- Cái này không giết được người nhưng giết khỉ thì còn được.
người ẩn trong rừng cười khúc khích nói:
- Hay lắm.
Đó là giọng nữ nhân không phải người bí mật trợ giúp chàng bấy lâu nay, chứng tỏ trong rừng có rất nhiều cao thủ ẩn mình.
Đào Chân bắt đầu phát chưởng.
Lão vừa phát chưởng chưởng kình đã nổi lên trùm kín lấy Lâm Đoàn Nghĩa, áplực từ ba phía ập tới nghẹt thở, hàn khí nổi lên lạnh ngắt.
LâmĐoàn Nghĩa tuy đã vận sẵn công lực nhưng vì phát chiêu chậm nên bị đốiphương chiếm được tiên cơ, vì áp lực quá lớn nên kiếm pháp không thitriển kịp ngay cả dùng thân pháp Hồi Vân Bộ cũng rất khó khăn.
Đào Chân thấy đối phương không hoàn thủ cười hô hô nói:
- Thì ra truyền nhân đắc ý của Phương lão quái võ công chỉ vào hạng tầm xoàng thôi.
Lâm Đoàn Nghĩa liền chớp ngay lấy thời cơ địch nhân buông lỏng quát lên:
- Đào lão tặc cẩn thận.
Đồng thời tay trái phất lên.
Từ trong ống tay áo của chàng bay ra một vật giống như tia chớp xuyên quamàn chưởng lực bắn sang địch nhân, cứ bay vù vù xung quanh Đào Chân rítlên ghê rợn.
Đào Chân chỉ chốc lát khinh địch mà phạm phải sailầm để đối phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-doc-lang/1915344/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.