Nếu được thì nhớ bình luận nha mình thích đọc bình luận của các bạn lắm ó🥺
_( ╹▽╹)_
Tô Ái không tiếp tục gửi lời mới cho Ôn Yên nữa, cùng một cách cậu sẽ không làm lần thứ hai, càng sẽ không thật sự chọc Cố Nghệ tức giận.
Cậu chỉ từng chút một dùng nước ấm nấu ếch, tốt nhất là để Cố Nghệ tự mình cảm thấy vô nghĩa, chơi chán rồi sẽ chủ động dừng tay, tuy rằng hiện tại đều đó là không có khả năng.
Ở Tây Trung thời gian tan học bình thường đều là sáu giờ chiều, không bắt buộc học sinh học tiết tự học tối, nhưng học sinh có thể tự giác ở lại trường tự học, mười một giờ đêm trường sẽ đóng cổng.
Cố Nghệ bảo Tô Ái chờ hắn, Tô Ái liền ngoan ngoãn ở cổng trường chờ hắn.
Trước cổng trường học có rất nhiều quầy hàng bán đồ ăn, trước lúc tan học bọn họ đã dọn sẵn quầy, Tô Ái mua một ly chè trái cây, dựa vào bức tường ở trước cổng trường, chọc trân châu bên trong ly.
Tô Ái rất thích thêm trân châu vào ly chè hoa quả đơn giản vì cậu thích trân châu.
“Hi, Tô Ái em đang chờ Cố Nghệ sao?”
“Cố Nghệ đi đâu rồi?”
“Anh trai Cố Nghệ sao có thể để em trai một mình ở cổng trường, không sợ bị lừa bán đi mất sao sao? Thật quá đáng!”. truyện kiếm hiệp hay
Khi mọi người nói như vậy, Tô Ái ngước mắt lên nhìn, nở nụ cười giả tạo, “chị gái này mang em về nhà, có được không?”
Mặt Trần Mỹ Nhã biến sắc, “Chị không dám đâu, em là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-dien-len-ngay-ca-anh-trang-sang-cua-chinh-minh-cung-khong-can/409840/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.