"Khá lắm!"
Tần Phong nhìn Phong Tình che không xuể kia, trong lòng trực tiếp thốt lên "khá lắm".
Vốn tưởng rằng mình cần tốn chút sức lực và thủ đoạn mới có thể tập hợp đủ Phong Ma, Hoa Miêu, Tuyết Hồ, Nguyệt Nhân, nào ngờ các nàng còn tích cực hơn cả mình.
"Ta, ta còn có việc!!"
Khuôn mặt nhỏ của Nguyệt Hi đỏ đến mức sắp nhỏ ra máu, trong lòng cự tuyệt tham gia loại "Cuộc thi tranh sủng" này.
Nhưng ngay khi nàng xoay người muốn rời đi, Ngọc Tuyết lộ ra đuôi cáo của mình, quấn chặt lấy eo thon của Nguyệt Hi, lôi người sềnh sệch vào.
"Ngươi đừng chạy, một mình ta thật sự không được!"
Ngọc Tuyết có thể cảm nhận được sự cường đại và kinh khủng của luồng năng lượng kia, vội vàng lại lộ ra một cái đuôi cáo khác quấn lấy Hoa Linh.
"Meo!!"
Hoa Linh liều mạng giãy giụa, muốn tránh đi đầu sóng ngọn gió.
Nhưng Ngọc Tuyết đâu có ý định buông tha nàng, cho dù móng vuốt mèo của nàng cào lên sàn nhà thành vệt dài, vẫn bị vô tình lôi vào trong.
"Cái này, cái này..."
Hồng Hạnh ở một bên bắt đầu xoắn xuýt, không biết có nên tham gia "Cuộc thi tranh sủng" hay không.
Dù sao các nàng hiện đang ở Ma giới, phải có người nhà hộ pháp mới được.
Ngay khi nàng đang cảm thấy xoắn xuýt trong lòng, bàn tay nhỏ cũng không quên di chuyển Hà Đồ Lạc Thư một chút, che chắn đi những hình ảnh thiếu nhi không nên nhìn, đồng thời thuận tay tạo cho Tiểu Bạch một cái kết giới cách âm nhỏ.
Không phải sợ đánh thức đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4896859/chuong-2429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.