Đám Đàm Lực trố mắt, giơ ngón tay cái thán phục: "Không hổ là ngươi!"
Cứ tưởng đã đủ hiểu độ vô sỉ của lão trọc này, ai ngờ vẫn còn đánh giá thấp hắn. Khắp chư thiên vạn giới, chắc chỉ có Thủy Hoàng mới đè đầu cưỡi cổ được hắn, còn lại đều phải hít khói.
Mộc Tú lắc đầu nhìn về phía Liễu Như Yên: "Vậy chỉ có thể chúc Liễu Như Yên tự cầu phúc thôi!"
Ầm ầm ầm!!
Mây đen che kín bầu trời, lôi đình vô tận cuộn trào như muốn nuốt chửng thế gian.
Lâm Uyên ngước mắt nhìn trời, nụ cười tắt ngấm: "Không phải đã kết thúc rồi sao!?"
Tưởng sóng gió đã qua, nào ngờ bão tố giờ mới thực sự ập đến. Khí tức lần này khiến cả Tiên Giới run rẩy, mang theo áp lực nghẹt thở.
Liễu Như Yên đúng chuẩn "nữ chính ngôn tình", lao đến với vẻ mặt kinh hãi: "A Uyên, chuyện này là sao!?"
Lâm Uyên gào lên: "Nàng tới đây làm gì!? Mau chạy đi, tránh xa ta ra!!"
Liễu Như Yên nắm chặt tay hắn, ánh mắt kiên định: "Không, ta không đi, ta muốn cùng chàng hoạn nạn có nhau..."
Dù trong lòng muốn chuồn lẹ, nhưng nghề nghiệp không cho phép nàng bỏ cuộc.
Lâm Uyên cảm động rưng rưng: "Như Yên..."
Đời này có được hồng nhan tri kỷ như vậy, còn mong gì hơn? Nhưng là nam nhân, hắn không thể để nàng chết chung. Hắn nắm chặt tay Liễu Như Yên, dùng sức ném nàng bay ra xa.
Liễu Như Yên hét lớn: "A Uyên..."
Tuyệt nhiên không có ý định giãy giụa quay lại.
Hệ thống: "Đing đoong, chúc mừng thuộc hạ của ký chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4896845/chuong-2415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.