Đệ tử vây xem nghe tiếng hô của Tiểu Bạch, đồng loạt nhìn theo hướng chỉ: "Phó Ngôn Kiệt!!"
Tần Hạo cũng dừng tay, ánh mắt dõi theo mọi người. Khi xác nhận đúng là Phó Ngôn Kiệt, quanh người hắn lập tức bùng nổ khí tức cuồng bạo.
Tần Phong phấn chấn hẳn lên, tiếc nuối vì không mang Tiểu Hương Phi theo xem kịch hay: "Chính chủ đến rồi!"
Sát ý trong mắt Tần Hạo cuồn cuộn, hắn giơ cao cự chùy lao thẳng về phía đối phương: "Phó Ngôn Kiệt!!"
Phó Ngôn Kiệt đứng hình tại chỗ, trong đầu hiện lên ba câu hỏi kinh điển: "Tình huống gì vậy!?"
Ta là ai!? Ta đang ở đâu!? Tại sao ta vừa đến đã bị đánh!? Nhưng không còn thời gian cho hắn suy nghĩ nữa, hắn vội vàng vung tay lấy ra một thanh tiên kiếm để đỡ đòn tấn công của Tần Hạo.
Ầm ầm ầm!!
Cự chùy giáng xuống, kiếm minh vang lên.
Hai bóng người va chạm kịch liệt giữa hư không, không chỉ bạo phát tiếng nổ đinh tai nhức óc, mà còn tạo thành cơn bão năng lượng quét ngang thiên địa. Tiên sơn bên dưới nứt toác ra từng vết thương dữ tợn, vô số đá vụn lăn xuống ầm ầm.
Phụt!!
Phó Ngôn Kiệt phun ra một ngụm máu tươi, bị đánh xuyên qua mấy ngọn tiên sơn.
Không phải chiến lực của hắn kém Tần Hạo, cũng không phải phản ứng không kịp, mà là hắn biết mình đang ở trong Tiên Minh, cái giá phải trả khi sử dụng ma công là thứ Phó gia không gánh nổi.
Tần Hạo từ trên không trung rơi xuống đất cái rầm, đôi mắt phẫn nộ lóe lên hồng quang, từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4896676/chuong-2246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.