"Ngạo Thiên!"
Tâm Ngữ Tiên Tử thấy Long Ngạo Thiên sắp bùng nổ, vội vàng lảng sang chuyện khác: "Chuyện của Diệp Thần và Liễu Như Yên có thể để sau hẵng nói, việc cấp bách hiện tại của chúng ta là đi tranh đoạt Luân Hồi Đại Đạo Chi Ấn, cũng như hai bức Chân Phật và Chân Ma Quan Tưởng Đồ."
"Bản Đế không đợi được!!"
Long Ngạo Thiên như mất đi lý trí, đỏ ngầu đôi mắt gầm lên một tiếng.
Nếu là Lâm Uyên và Liễu Như Yên thì hắn có thể đợi, nhưng đối với Diệp Thần, hắn thực sự không thể đợi thêm.
Vốn dĩ hắn dự tính bế quan hai năm rưỡi là có thể đột phá Tiên Đế trung giai, nhưng mỗi khi muốn tĩnh tâm tu luyện, trong đầu hắn lại hiện lên hình ảnh Tâm Nhan bế con. Cũng vì tâm không thể tĩnh, khiến hắn mất cả trăm năm mới miễn cưỡng đột phá.
Có thể nói, Diệp Thần hiện tại đã trở thành tâm ma của hắn! Chỉ có giết Diệp Thần, ý niệm mới có thể thông suốt!
"Cứ phải là cô ta sao!?"
Tâm Ngữ Tiên Tử nhìn Long Ngạo Thiên đang cuồng nộ, trong lòng dâng lên nỗi tủi thân.
Năm xưa nàng không chỉ giúp đỡ Long Ngạo Thiên, còn bất chấp sự phản đối của gia đình để đi theo hắn. Bao nhiêu năm trôi qua, dù là tảng đá cũng phải ấm lên rồi, vậy mà trong lòng hắn vẫn chỉ có vị Tâm Nhan tiểu thư kia.
"Đáng đời!"
Hồng Tụ đứng một bên xem kịch, không hề có chút đồng cảm nào.
Năm xưa Lăng Tiêu Tiên Đế và Tâm Ngữ Tiên Tử vốn có hôn ước, Lăng Tiêu Tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4896612/chuong-2182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.