"Được rồi!"
Tần Hạo không nói nữa, tỏ vẻ huynh vui là được.
"Đúng rồi!"
Tần Phong dường như nhớ ra điều gì, lấy cây búa lớn vừa mới ra lò kia.
Chỉ thấy cây búa này khác hẳn với cây Miêu Miêu Chùy nhỏ nhắn, dài đến hơn hai mét, cao hơn cả cái đầu của Tần Hạo, toàn thân lấp lánh ánh kim quang rực rỡ như liệt nhật, trông cứ như trang bị thần thoại cường hóa +20 trong game.
Đầu búa không chỉ to lớn vô cùng, hiện ra hình tròn hoàn mỹ, mà còn khảm nạm rất nhiều bảo thạch to tướng, mặt ngoài càng phủ đầy những văn lộ cổ xưa thần bí, mỗi một đường nét đều ẩn chứa quy tắc thiên địa, tản mát ra uy áp khiến người ta tim đập chân run.
Cán búa thon dài nhưng mười phần tráng kiện, bên trên khắc hoa văn rồng cuộn, hiện rõ sự tôn quý và bất phàm.
Đặc biệt là khi huy động cây búa lớn này, những văn lộ kia sẽ khẽ lóe sáng, dường như kích hoạt một loại lực lượng cường đại nào đó, khiến không gian bốn phía nổi lên từng trận gợn sóng, đế uy vô song cũng theo đó mà lan tràn ra.
Hơn nữa bên trên cây búa lớn này, cũng khắc một chữ "LỄ"!
"Búa tốt, búa tốt a!"
Tần Hạo lập tức lộ ra vẻ mặt vui mừng, liếc mắt một cái liền thích ngay cây búa lớn này.
"Thân phận gì chứ, giống y như ta thỏ!"
Tiểu Bạch nhìn thấy chữ "Lễ" thì vô cùng không vui, cũng nhìn không quen cái bộ dáng đắc ý của Tần Nhị Đản.
Vốn tưởng rằng Gạch Đạo Đức của mình là hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4896591/chuong-2161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.