"Sử Thi? Diệp Thần ca ca!?"
Tần Phong nghe hệ thống thông báo, trong lòng dấy lên sự bỉ bôi.
Xuất phát điểm của Phương Thường thấp hơn Diệp Thần ca ca nhiều, giữa đường còn trải qua mấy lần "cúc bộ đả kích" (bị thông ass),nhưng người ta đã vượt khó vươn lên, từ dưới cống ngầm leo lên cấp Thần Thoại.
Ngược lại Diệp Thần ca ca suốt ngày không cầu tiến, từ lúc sang Nam Vực là một đi không trở lại. Giờ còn tụt từ Sử Thi xuống Truyền Thuyết, uổng phí hắn trăm năm khổ công vun trồng.
"Thôi, đúng là A Đẩu không đỡ nổi!"
Tần Phong mặc kệ Diệp Thần, gọi hệ thống quay thưởng.
Xoảng một tiếng!
Vòng quay quen thuộc xuất hiện.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ rút trúng Thiên Cơ Thẻ!"
"Người quen cũ rồi!"
Tần Phong bắt đầu suy tính xem nên dùng cho ai.
Tiểu Tam Tam!? Huynh đệ khác cha khác mẹ, thân đến mức mặc chung quần, cần gì cứ mở mồm xin là được. Nhị đệ!? Bạn thân chí cốt, tay chân huynh đệ, đương nhiên không thể dùng lên hắn! Lan Bảo Bảo!? Của nàng cũng là của hồi môn cho ta thôi. Lão Triệu!? Trăm năm nay ru rú trong Tàng Thư Các như gái khuê phòng, đợi hắn ra cửa tìm bảo chắc đến Tết Công Gô. Long Ngạo Thiên!? Vừa gặp đại kỳ ngộ, chắc chưa có cái mới đâu. Diệp Thần!? Tụt cấp rồi, dùng làm gì! Chăn Cừu Thiếu Niên!? Tên còn chả biết. Lâm Uyên!? Hắn đang bận bị Liễu Như Yên dắt mũi đi "ôn lại kỷ niệm xưa", sắp bị đeo xích chó vào cổ rồi, phí thẻ làm chi.
Tần Phong thở dài:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4896574/chuong-2144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.