"Không sai!"
Lục gia rít một hơi thuốc nói: "Lên được Thiên Tư Bảng quả thực là thiên kiêu, nhưng Thiên Tư Bảng lại không đại biểu cho tất cả thiên kiêu của chư thiên vạn giới."
Nói xong...
Lục gia cười như không cười nhìn về phía Triệu Trường Sinh, hiển nhiên là đã sớm phát hiện tung tích của hắn.
"Không ổn!"
Trong lòng Triệu Trường Sinh đột nhiên hồi hộp một cái, theo bản năng muốn che chở người bên cạnh ở sau lưng.
Nhưng khiến hắn cảm thấy bất ngờ là, mình rõ ràng đang đứng ở hàng cuối cùng, thế mà vẫn có thể che chở người ở sau lưng.
Nhìn kỹ lại, vô cùng quen mắt! Định thần nhìn lại, Tần gia Lão Lục!
"Lão Triệu, tên khốn kiếp nhà ngươi làm ta nhớ muốn chết!"
Tần Phong lập tức vui vẻ hét toáng lên, tiến lên một bước nắm chặt lấy tay Triệu Trường Sinh.
Vốn dĩ nghe Kiều Kiều nói có người tới Tiên Minh đập quán, hắn chỉ đơn thuần tới xem một chút là chuyện gì, không ngờ duyên phận lại diệu kỳ không thể tả như thế, để hắn gặp được Triệu Trường Sinh đã biến mất hai năm rưỡi.
"Vãi chưởng, sao lại là cái tên nghiệt súc này!"
Cả người Triệu Trường Sinh trong nháy mắt không ổn, trong lòng càng là phát ra tiếng gào thét của con chuột chũi.
"Lão Triệu!"
Trong lòng Tần Phong một chút tự mình hiểu lấy cũng không có, đi lên liền oán trách: "Hai năm rưỡi nay ngươi chạy đi nơi nào thế? Có biết ta lo lắng cho ngươi bao nhiêu không hả?!"
"Ta chạy đi đâu á?!"
Đầu Triệu Trường Sinh đầy vạch đen, có loại xúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4896536/chuong-2106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.