Nghe vậy, đám người Mộc Tú lập tức không giữ được bình tĩnh nữa. Không ngờ Tam Lộng đại sư lại là loại người này. "Được được được, chơi kiểu này phải không!"
Kẻ nói Bệ hạ không viện trợ là hắn, kẻ nói Bệ hạ có lương tâm cũng là hắn. Tình cảm lời hay ý đẹp lẫn lời xấu đều để một mình hắn nói hết, làm cho những người khác đứng bên trong hay bên ngoài cũng chẳng phải người.
Tam Lộng đại sư lập tức chắp tay trước ngực: "A Di Đà Phật!!"
Không chỉ trang nghiêm tựa như Phật Đà tại thế, hắn còn bật luôn cả Phật quang sau gáy lên cho thêm phần chói lóa.
Tô Phỉ nhíu mày liễu, không hiểu mấy người này đang nói cái gì: "Bệ hạ!?"
Bất quá nhìn thần tình của mấy người bọn họ, không khó đoán ra Tam Lộng đại sư quả thực là kẻ không biết xấu hổ. Cho nên nàng phải tự mình lưu tâm, đề phòng Đàm Lực bị đám người này dạy hư.
Mộc Tú lười để ý tới tên trọc đầu kia, mở miệng nói: "Thôi, đừng nháo nữa! Tuy lần này chúng ta đã đuổi được Dịch Thiên Cơ đi, nhưng ta cảm giác hắn sẽ không chịu để yên đâu. Lần sau gặp lại e rằng sẽ không nhẹ nhàng như vậy nữa."
Nhậm Hoàn lập tức gật đầu tán thành: "Có lý!"
Hắn cũng cảm thấy Dịch Thiên Cơ sẽ không từ bỏ ý đồ.
Nếu chỉ có mấy người bọn họ, được Tiên Nô Pháp Ấn của Tần Phong che chở thì căn bản không cần lo lắng nhiều, muốn tìm bọn họ chẳng khác nào mò kim đáy bể.
Nhưng hiện tại trong đội ngũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4896508/chuong-2078.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.