"Cái gì?!"
Dịch Thiên Cơ trong lòng kinh hãi, vội vàng nhìn về bốn phía.
Chỉ thấy trận đánh vừa rồi tuy không gây ra tổn thương thực chất gì cho hắn, nhưng vì từng đóa nấm khói bốc lên quá chói mắt, đã thành công thu hút sự chú ý của các tán tu gần đó.
"A Di Đà Phật!"
Tam Lộng đại sư chắp tay nói: "Đa tạ Dịch thí chủ chủ động dâng mình tới cửa, cung cấp tiền cứu trợ cho chúng ta đi phố yên hoa vào tháng sau."
"Ngươi đúng là người tốt a!"
Nhậm Hoàn mặt đầy cảm kích nói: "Ta thay mặt các tiên tử tỷ tỷ có thân thế đáng thương ở phố yên hoa, cảm tạ Dịch đại sư đã hy sinh thân mình gửi tới tiền cứu trợ."
"Đám kiến hôi đáng chết!!"
Dịch Thiên Cơ tức đến mức lần nữa "hóa đỏ", uy áp Tiên Quân khủng bố cũng theo đó bùng phát.
Vốn tưởng sau khi mở ra Thiên Cơ Kỳ Môn Cục, có thể dễ dàng nắm giữ sinh tử của đám kiến hôi này, không ngờ người ta từ đầu đến cuối chẳng định cứng đối cứng với hắn, mà là nhắm vào việc gây động tĩnh để lấy tiền thưởng.
"Không ổn!"
Sắc mặt đám người Tam Lộng đại sư biến đổi, có cảm giác vô lực như cá nằm trên thớt.
Cũng khiến nội tâm bọn họ bắt đầu do dự, có nên sử dụng "Triệu Hồi Thuật" mạnh nhất, triệu hồi Tần Phong từ Tiên Minh Đông Vực tới hay không.
Ngay lúc này, Bùm một tiếng!! Không biết là Đàm Lực cảm ứng được đồng đội gặp nguy hiểm, hay là luyến tiếc số tiền thưởng sắp tới tay, một tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4896503/chuong-2073.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.