Tiết kiệm lưu lượng, hình ảnh xoay chuyển.
Chỉ thấy Tiểu Kiều và Lưu Thủy đang ngồi xếp bằng bên ngoài Sơn Hà Xã Tắc Đồ, trong màn đêm còn treo cao một vầng trăng tròn, tựa như một cái đĩa bạc khổng lồ, tản ra hào quang thanh lãnh mà thánh khiết.
Lưu Thủy chậm rãi mở mắt, ngẩng đầu nhìn về phía trăng tròn trên bầu trời:
"Đêm trăng tròn đến rồi!"
Tiểu Kiều khẽ nhíu mày liễu, quay đầu nhìn về phía Sơn Hà Xã Tắc Đồ:
"Tần Phong sao còn chưa ra!?"
Lưu Thủy thu công thở hắt ra một hơi nói:
"Phỏng chừng còn đang tu luyện... Từ sau khi Tần Phong đi vào đồ này, tiên khí xung quanh liền không ngừng không nghỉ dũng mãnh tràn vào trong đó, còn nương theo quy tắc Đại Đạo, có thể thấy Tần Phong ba ngày ba đêm này là một chút cũng không nhàn rỗi."
Tiểu Kiều day trán đau đầu nói:
"Tiểu tử này còn để cho người ta sống hay không!? Bản thân thiên phú đã đủ làm cho người ta tuyệt vọng, hiện tại cư nhiên còn tu luyện khắc khổ như thế, ta cảm giác không cần ngàn năm thời gian, hắn liền có thể siêu việt chúng ta trở thành Tiên Vương cự đầu."
Lưu Thủy đột nhiên làm động tác im lặng, bắt đầu cùng Tiểu Kiều thu liễm khí tức bản thân:
"Suỵt, có người tới!"
Chỉ thấy trong sâm lâm sâu thẳm như mực, xuất hiện một đạo thân ảnh như ẩn như hiện, dưới ánh trăng bàng bạc chiếu rọi, có thể thấy rõ đối phương là một nam tử mặc y bào hoa lệ.
Ánh mắt hắn thỉnh thoảng liếc ngang liếc dọc, cẩn thận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4890675/chuong-1918.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.